Dãy núi đầu tiên ở phía nam gọi là Thước Sơn. Ngọn núi đầu tiên của dãy Thước Sơn là núi Chiêu Diêu, sừng sững bên bờ Tây Hải, có nhiều cây quế, nhiều kim ngọc phong phú. (Tham khảo niemlam.wordpress)
Trong núi có một loài thú, có đôi tai trắng, tên gọi là Sinh Sinh.
Nghe đồn Sinh Sinh thông hiểu nhiều chuyện, nhưng vẫn có điểm khác biệt với Bạch Trạch, chúng không thể hiểu được lòng người, cũng không thể biết được tương lai.
"Khi ta nhặt được A Sinh, nó mới chạy thoát khỏi chợ của phàm nhân không lâu, trên người đầy vết thương, muộn một bước thôi là chẳng biết đã nằm trên đĩa của vị đại quan quý nhân nào rồi."
Tạ Doãn nói chuyện với Ngôn Băng Vân, cũng đã triều trận pháp ra thăm dò tình hình bên kia.
Vì thế Ngôn Băng Vân nhớ ra, thiếu niên gương mặt thanh tú kia, thân thể mỏng manh tựa như một cơn gió thổi qua cũng có thể khiến xương cốt tan thành từng mảnh, khi khom lưng bế Cát Hương lên, trên mặt lại có một nỗi thương tiếc không nói thành lời.
"Ngươi từng nói với ta, hung thu đã nhập trận đều tự mình xuất hiện đáp lại lời gọi." Y lớn mật suy đoán, "Đã vậy... Thế A Sinh này, có liên quan gì đến Cát Hương không?"
Tạ Doãn lấy một cái la bàn nhỏ tinh xảo trong lòng ra, hơi có chút kinh ngạc, cuối cùng chớp chớp mắt trêu đùa y: "Thiên cơ không thể tiết lộ."
Cái la bàn kia, Ngôn Băng Vân đã từng thấy vào ngày hắn đánh thức Minh Cơ, vì Tạ Doãn tự chế tạo ra mắt trận long hổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-chien-doan-ngon-hem-o-y/1144806/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.