Lưu Phong thấy Vương Nhất Bác đùa giỡn người ngay giữa đám đông, suýt chút nữa đã kêu ra thành tiếng.
Đạo diễn Vương vĩnh viễn khó hiểu như vậy đấy.
Một bàn tay của Lưu Phong đã ấn lên vai Vương Nhất Bác, chuẩn bị khi nào hắn lên cơn sẽ véo mạnh một cái để hắn bình tĩnh lại. Ai ngờ, Vương Nhất Bác nghiêm trang nói tiếp một câu: "Cậu phải cười lấy lòng, hiểu không? Đứng trước mặt cậu là bậc bề trên, là mẹ của người trong lòng. Lần đầu tiên cậu thấy người ta, nên bày ra vẻ mặt thế nào? Nhưng cậu ý thức được tình cảnh hiện tại, lại thấy vô cùng xấu hổ."
Lưu Phong: "..." Được rồi. Ngài quay xe cũng nhanh thật đấy.
Tiêu Chiến nghe vậy thì trưng ra vẻ mặt khô cằn.
Vương Nhất Bác nói: "Chưa đủ xấu hổ."
Diễn xuất của Tiêu Chiến nói thật là cũng không tốt, mà bộ phim này đòi hỏi kĩ thuật cao hơn "Dạ Vũ" nhiều. Đã không còn filter đánh võ, anh phải dùng diễn xuất để chống đỡ. Nếu không mức độ nổi tiếng chỉ cần một giây đã đóng băng. Người xem chỉ nhớ rõ tác phẩm mới nhất của anh, khó mà nhớ được anh đã từng huy hoàng.
Tiêu Chiến vừa thấy Vương Nhất Bác không hài lòng, thì cũng lập tức thấy căng thẳng. Khi cùng đọc kịch bản trước đó, vì vấn đề của Trịnh Uấn khá lớn, Vương Nhất Bác cũng chưa chỉ dạy được kĩ càng cho anh, Tiêu Chiến còn tưởng mình đã qua được cửa rồi.
Anh đi lấy ghế đặt xuống, ngồi luôn lại bên cạnh Vương Nhất Bác, nghe hắn giảng giải.
Vương Nhất Bác khoái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-chien-chan-thuc/1723406/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.