Động tĩnh bên đó truyền cả sang chỗ này của Vương Nhất Bác, các nhân viên công tác đi tới đi lui, đầu tiên là bảo Tiêu Chiến bị ngã, ngã rất nặng, từ trên bức tường cao hai mét xuống. Tiếp đó lại có một người bảo, không đâu không đâu, có dây cáp rồi, chỉ là lúc hạ xuống không đứng vững thôi.
Vương Nhất Bác đứng ngồi không yên, muốn qua đó xem thử.
Lưu Phong thấy hắn đứng dậy, cũng vội bỏ công việc trong tay xuống, đuổi theo.
Trên đường Vương Nhất Bác gặp được chỉ đạo võ thuật quay về, hỏi anh ta một chút về tình hình của Tiêu Chiến. Chỉ đạo võ thuật vỗ ngực đảm bảo không có việc gì, nghỉ ngơi một chút, tối mai có thể đúng giờ quay phim, còn hứng thú bừng bừng kể cho Vương Nhất Bác nghe về động tác võ thuật mình đã biên ra, khoe khoang một hồi, thổi phồng tới chẳng khác gì tuyệt thế võ công.
Vương Nhất Bác nở một nụ cười, sau đó bị Lưu Phong kéo sang một bên.
Vương Nhất Bác hỏi: "Có chuyện gì?"
"Không có chuyện gì. Có phải là anh muốn tới thăm Tiêu Chiến không?" Lưu Phong nói, "Anh đừng đi. Anh đi thăm thì cũng có làm được gì đâu? Không phải đã bảo là không sao rồi đấy thôi?"
Vương Nhất Bác tránh thoát khỏi tay cậu ta: "Cậu làm gì vậy? Tôi đi thăm diễn viên trong đoàn một chút thôi cũng không được à?"
Lưu Phong ấp a ấp úng bảo: "Đừng đi mà. Việc bên này của anh không bận hả?"
Vương Nhất Bác không thể nói rõ cảm xúc trong lòng mình, nhưng lại thấy rất bực
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-chien-chan-thuc/1723374/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.