Chờ tới khi Vương Nhất Bác cơm nước xong xuôi, túi chườm nóng cắm điện được mang tới. Vương Nhất Bác dọn hộp đũa, ra hiệu đối phương đưa túi cho Tiêu Chiến, sau đó bọc chiếc áo khoác đen quanh người, phóng khoáng đi khỏi.
Tiêu Chiến ngẩng đầu nhìn theo bóng dáng của hắn, lòng bàn tay trái dán chặt vào nguồn nhiệt.
Người này... người này, thực sự rất tốt bụng.
Nhưng tốt quá, lại không ổn.
Tiêu Chiến không thể nói rõ bản thân mình có cảm giác gì. Anh biết cảm kích càng sâu càng dễ trở nên không thuần khiết, chỉ có thể bảo bản thân đừng nghĩ quá nhiều.
Gay – thực sự không thể quen nổi với【 tình hữu nghị 】tự nhiên như trêu ghẹo, như quyến rũ này của thẳng nam.
Vương Nhất Bác bên kia bước được vài bước rồi lại rũ bỏ khí tràng kiêu ngạo của mình, quay lại hỏi anh: "Chiều nay cậu định làm gì?"
Tiêu Chiến ngơ ngác nói: "Chờ quay?"
Vương Nhất Bác: "Chờ ở đây á?"
Tiêu Chiến: "Vậy chờ chút nữa có phòng trống thì vào?"
Anh định chờ lát nữa Hoàng Thời Thanh và Quách Dịch Thế có cảnh diễn ngắn, anh sẽ ở vào phòng nghỉ của phim trường chờ tới cảnh của mình, khách sạn ở quá xa đây.
Số lượng phòng nghỉ hữu hạn, lại cách trường quay một đoạn, thời gian quay cảnh của anh không tiện lắm, anh không muốn chạy tới chạy lui.
Tiêu Chiến không có xe bảo mẫu. Anh không có địa vị, không có người quản lý giúp đỡ anh, đoàn phim cũng không sắp xếp nơi nghỉ ngơi riêng cho anh.
Vương Nhất Báclại ngoắc ngoắc tay: "Đi theo tôi."
Tiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/bac-chien-chan-thuc/1723349/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.