Lộc Hàm nhìn biểu tượng【╭(╯3╰)╮】cứ chạy liên tiếp trong khung đối thoại trên màn hình, trong lòng vừa ngọt ngào lại vừa chua xót, đầu tràn ngập hình ảnh khuôn mặt mềm mại non nớt của Ben Ben, cậu còn nghĩ mấy năm nay bé con giống như mồ côi cha vậy, với tính cách kia của Ngô Thế Huân nhất định là sẽ không cưng chiều con, Ben Ben lại vừa vặn đang ở vào thời kỳ trưởng thành, trong tình cảm có phải đã chịu không ít thiệt thòi hay không.
Trên màn ảnh biểu tượng vẫn chưa dừng lại, Lộc Hàm định gởi lại nhưng không thể nào hạ thủ được.
Không bao lâu thì các dãy ký hiệu ngừng lại, Lộc Hàm vừa định gởi một biểu tượng qua, thì cái hình đầu người đột nhiên tối sầm.
Xe chạy thẳng một đường, Ngô Thế Huân hiện tại hoàn toàn không có tâm tư để làm việc, thế nên quay đầu xe về nhà.
Ngô Thế Huân mở cửa bước vào huyền quan, nhìn thấy Ben Ben chạy nhanh như chớp từ thư phòng lên trên lầu hai, Ngô Thế Huân nhướng mày: “Đứng lại!”
Ben Ben dừng bước tại thang lầu, xoay người lại, thành thành thật thật đứng dựa vào tay vịn, ánh mắt trong veo như nước, hai má đỏ rực. Ngô Thế Huân liếc mắt nhìn thoáng qua cửa thư phòng còn chưa khép lại, trong lòng run lên: “Vừa rồi con vào thư phòng làm gì?”
Ben Ben vẫn còn đắm chìm trong sự hưng phấn vì cuộc “Nói chuyện” với ma ma, cho nên cũng không tập trung, trả lời rất thành thật: “Dùng máy tính.”
Sắc mặt Ngô Thế Huân tối sầm,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/baba-thay-the/3028333/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.