Lộc Hàm lưu loát ký xuống rồi đưa bút và bản thỏa thuận cho Ngô Thế Huân, Ngô Thế Huân nhướng mày, nhìn phong cách hành sự gọn gàng lưu loát của người ngồi đối diện mà thầm giật mình: “Cậu không đưa ra điều kiện gì sao?!” Anh nghi hoặc hỏi.
Lộc Hàm thản nhiên liếc nhìn Ngô Thế Huân một cái: “Không cần thiết.”
Ngô Thế Huân đưa tay cầm lại đồ, Lộc Hàm hỏi: “Khi nào thì tôi có thể gặp con?”
Ngữ khí của Lộc Hàm có vẻ gấp gáp, tuy không rõ lắm, nhưng có chút khác biệt với phong cách nói chuyện bình thường, Ngô Thế Huân giật mình: “Cuối tuần này đi, lúc đó tôi có thời gian.”
Lộc Hàm nhíu mày: “Anh cứ làm việc, tôi tự mình đi gặp Ben Ben là được mà.”
Ngô Thế Huân cất kỹ văn kiện, mắt nhìn Lộc Hàm chăm chú, nghiêm túc nói: “Lộc chủ biên, đã nói trước rồi mà. Thời gian chúng ta quen biết không bao lâu, mặc dù cậu là người sinh ra Ben Ben, nhưng tôi đâu quen biết, nhân phẩm của cậu cũng cần có thời gian quan sát. Mong cậu phối hợp, tôi hy vọng cuộc sống của Ben Ben cũng vui vẻ giống như những đứa trẻ bình thường khác, nếu cậu có đủ tư cách của người làm cha, tôi sẽ không ngăn cản hai người gặp nhau, còn nếu như ngược lại, phận làm cha của nó tôi có nghĩa vụ bảo đảm con mình không phải chịu bất cứ tổn thương gì.”
Ngô Thế Huân nói rất rõ ràng, Lộc Hàm nghe xong cũng thấy có lý, dưới góc độ của một người cha mà xem xét
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/baba-thay-the/3028332/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.