Đệ ngũ thập lục chương: Lời hứa và này nọ 
"Vậy, hiện tại em có thể trở về sao?" Lưu lão sư tới đây cùng Chu Nguyên sau khi một mình đi nộp viện phí, nhìn tình huống hiện tại phải vội vàng đi họp cho nên hắn liền ném Chu Nguyên cho Tô Mộc Nhiễm, yên tâm đi. Biết được Chu Nguyên không có trở ngại Tô Mộc Nhiễm cũng thở phào một hơi, ngẩng đầu nhìn con mắt được băng bó của đối phương, nói như vậy. 
"Hả, à, có thể, không sao." Chu Nguyên gật đầu, nàng cúi người lấy áo khoác của mình đặt trên giường, đến bên cạnh Tô Mộc Nhiễm, "Lão sư chúng ta đi thôi." 
"Ừm, Ôn Lương cũng đi cùng đi, cô chở." Tô Mộc Nhiễm gật đầu, mang theo hộp giữ nhiệt cười nói với Ôn Lương. 
"Vâng." 
Tô Mộc Nhiễm vốn tới thăm bệnh, dưới tình huống Chu Nguyên được ngôi sao may mắn chiếu xuống, trở thành tài xế đưa rước... 
Chở Ôn Lương về nhà trọ của nàng, dọc đường đi Ôn Lương ngồi sau xe chít chít meo meo cùng hai đứa nhỏ. Chu Nguyên ngồi ở phó lái, nhẹ nhắm mắt lại. Đèn đường mờ nhạt trộn lẫn với các bóng đèn nê-ông bên cửa hàng, tràn đầy màu sắc rọi lên mặt nàng, các ánh đèn giống như một màn sương trắng bao phủ lấy gương mặt như bạch ngọc. Khi đến ngã tư đường, đèn vừa chuyển đỏ, Tô Mộc Nhiễm nghiêng đầu, trong lơ đãng ánh mắt lướt đến bên Chu Nguyên, tim bất tự giác đập lỗi nửa nhịp. Cái trán bằng phẳng, mắt trái bị che đi, sống mũi cao ngất, cánh môi mím lại mỏng như lưỡi dao, hết thảy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/baba-17-tuoi/1362875/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.