Đệ ngũ thập ngũ chương: Mắt quỷ và này nọ 
Chu Nguyên bị thương là chuyện ngoài dự đoán, lúc xe cứu thương chạy đến đội cấp cứu đã xử lý sơ qua cho nàng, máu không còn chảy nhiều nữa. Ở đây không chỉ mỗi Tô Mộc Nhiễm là lão sư, hơn nữa nàng có dắt theo hai đứa con nít, cho nên thế nào Tô Mộc Nhiễm cũng sẽ không lên xe cấp cứu cùng Chu Nguyên. 
Trong lúc đưa Chu Nguyên lên cáng cứu thương, bàn tay Tô Mộc Nhiễm bị Chu Nguyên nắm lấy vẫn không có buông ra. Nàng nằm xuống, đau đớn chi chít bao lấy toàn thân, Chu Nguyên nắm bàn tay mềm mại mang theo hơi lành lạnh đó, nhắm mắt nhẹ giọng nói, "Nhuận Nhuận em nhờ cô, khi nào xuất viện em sẽ đến đón nó." Mới vừa rồi mọi người dùng cồn rút mảnh thủy tinh ra khỏi vết thương, nàng vốn định cắn răng nhịn đau, nhưng lại không ngờ bên cạnh có người đưa tay siết lấy tay nàng, mềm mại lại có sức, đợi đến khi cảm giác được hương thơm từ người đối phương truyền đến thì nàng mới biết được đó là Tô Mộc Nhiễm. 
"Ừm." Tô Mộc Nhiễm đưa tay đặt lên mu bàn tay nàng, đáp lời như thế. Nhìn thoáng qua mắt trái của Chu Nguyên đã bị băng thành bộ dạng cướp biển Ca-ri-bê nằm trên cáng cứu thương từ từ nhắm hai mắt, nhìn mái tóc ướt mồ hôi bết vào trán nàng, mím môi, ngẩng đầu quay qua Ôn Lương ngồi bên cạnh Chu Nguyên, "Phiền em và Lưu lão sư đến bệnh viện với em ấy trước." 
"Hahaha... lão sư yên tâm đi..." Ôn Lương cười gật 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/baba-17-tuoi/1362874/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.