Kê Thanh cúi nhẹ đầu, ôn thuận lên xe Phong Cẩm Thành. Đương nhiên PhongCẩm Thành cho rằng, hai người bọn họ nếu đã gặp lại, thì phải trở về nhà ở thành phố B. Mặc dù còn chưa rõ cô tránh anh cái gì, nếu đã tìm anhthì chuyện cũ cũng sẽ bỏ qua, cô nên biết điều hơn. Cho nên, khi KêThanh đưa tay đè lại cái tay anh chuẩn bị vặn chìa khóa, anh ngẩn ngườimột cái, tiếp theo cau mày nghiêng đầu nhìn cô, ánh mắt Kê Thanh chỉ đối mặt với ánh mắt anh trong chốc lát, liền nghiêng đầu đi: “Cám ơn anh đã đưa tôi đến bệnh viện, tôi chỉ muốn nói với anh một tiếng... Ừ... Khuya lắm rồi, tôi nên về nhà, cái đó, hẹn gặp lại...”.
Lắp ba lắp bắp biểu đạt hết ý của cô, cũng không để ý đến phản ứng ngạc nhiên của Phong Cẩm Thành, nhanh chóng bỏ áo khoác của anh ra, mở cửa,xuống xe. Liên tiếp một xâu các động tác vô cùng cấp tốc, nhất định làđã sớm lên kế hoạch tốt lắm rồi.
Phong Cẩm Thành mím môi, mắt khẽ nheo lại, người phụ nữ này đang khiêuchiến cực hạn của anh. Phong Cẩm Thành cũng lần đầu phát hiện, khôngphải do ảo giác của mình, tách nhau 2 năm, lá gan vợ anh thật lớn thêmkhông ít. Hơn nữa nhìn bóng dáng nhỏ bước đi thật nhanh về phía trướckia, tức giận trong lòng Phong Cẩm Thành gần như không thể ngăn lại.
Anh sai lầm rồi, cô gái nhỏ kia căn bản không hiểu thế nào là đạo lý kiến hảo tựu thu (chuyện tốt, cơ hội tốt thì phải biết nắm bắt lấy). Đối với cô,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-yeu-muu-tinh/2582412/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.