- Âu Đặc Tư, ta muốn ngươi dùng tốc độ nhanh nhất chạy tới Bắc Băng Dương, rồi lập một truyền tống trận ở đó. Sau khi biết đám ác thú có thể vì thần cách Băng tuyết Nữ thần mà tập kích Bạch hùng thành, Đoạn Vân lập tức quyết định dùng một kế sách vẹn toàn, nhấc tay một cái bắt sạch đám ác thú. Ác thú rời phong ấn càng xa thực lực chúng sẽ càng kém, nhưng vì một vật vô cùng đáng giá mà đám ác thú sẵn sàng mạo hiểm một phen - đó chính là thần cách của Băng tuyết Nữ thần. Vì chỉ cần tìm được thần cách của Băng tuyết Nữ thần, thực lực của chúng có thể tăng lên ngàn dặm. Mặc dù đang đùa với mạng sống, nhưng Đoạn Vân biết, canh bạc này cũng đủ lớn đối với đám ác thú. - Thiếu gia, khoảng cách từ nơi này tới Bắc Băng Dương không phải là quá xa, nếu bay trên không trung thì khoảng hai giờ đại lục cũng đủ rồi. - Âu Đặc Tư nói với Đoạn Vân. Khẽ gật đầu, Đoạn Vân nói: - Tốt lắm, ngươi trước tiên đi đi, sau khi làm xong chúng ta sẽ cùng nhau tới Bạch hùng thành. Lúc đó ta cần Băng tuyết Nữ thần làm mổi nhử. Hai giờ đại lục sau, Âu Đặc Tư thông qua một truyền tống trận nho nhỏ trở về lại Long cung. Sau khi Âu Đặc Tư về tới nơi, Đoạn Vân dẫn một đám thủ hạ thông qua trung chuyển ở chỗ Bát trảo quái thú chui và Bạch hùng thành. - Lộ Lộ Tây, ngươi là thần ở nơi này, ngươi ra lệnh cho dân chúng lập tức thu thập hành trang, chuẩn bị bắc tiến. Khi vào đến cung điện sang trọng của Bạch hùng Hoàng ở Bạch hùng thành, Đoạn Vân ra lệnh cho thị nữ của mình phát lệnh. - Dạ, thiếu gia, ta nghĩ đại khái cũng phải một lúc lâu mới xong. - Lộ Lộ Tây rất khéo léo cúi đầu trước Đoạn Vân. Khẽ gật đầu, Đoạn Vân chuyển hướng qua Tạp Nhĩ Lỗ Tư: - Tạp Nhĩ Lỗ Tư, ta muốn ngươi đem tin nữ thần mạnh mẽ phá vỡ phong ấn, thực lực bị hao tổn rất lớn tuyên bố rộng rãi. Nhớ kỹ phải làm cho tin tức được truyền bá tới mười đại ác thú một cách thật hợp lý. Nghe thế, Bạch Hùng hoàng nói có chút lo lắng: - Thiếu gia, vì sao phải làm như vậy? Nếu như tin tức nữ thần đại nhân lộ ra, những ác thú còn lại rất có thể sẽ tập kích nơi này. Chín đại ác thú mặc dù thực lực giảm xuống một chút, nhưng nếu bọn chúng liên thủ với nhau, thực lực vẫn rất cường đại. Đến lúc đó... - Đến lúc đó, vì tranh đoạt một khối thần cách của Băng tuyết Nữ thần, chúng tất sẽ đánh nhau. Ích lợi, tư lợi bày trước mặt, không có cái gì gọi là bạn bè thân thiết nữa. Tạp Nhĩ Lỗ Tư, việc ngươi cần phải làm là đem tin tức truyền bá đi. Nhớ, ngươi bây giờ là thành viên của Trung Hoa gia tộc, lệnh của gia chủ là tối cao. - Đoạn Vân uy nghiêm nói. Dưới ánh mắt uy nghiêm của Đoạn Vân, Bạch Hùng hoàng cúi đầu bất lực. Từ một hoàng đế, bây giờ uất ức bị biến thành một thủ hạ, Tạp Nhĩ Lỗ Tư đời này cũng coi như là hỏng rồi. - Lộ Lộ Tây, ta vẫn không hiểu rõ, chẳng lẽ đám đại ác thú không cảm ứng được lực lượng của ngươi? Đối với việc cảm ứng sức mạnh, Đoạn Vân cũng biết một vài điều. Băng tuyết Nữ thần phá vỡ phong ấn nhất định có gây ra một vài dị động. - Họ hẳn đã biết ta phá vỡ phong ấn rồi, nhưng họ căn bản cho là ta phá vỡ phong ấn bình thường. Nguyên lai phong ấn của ta cũng đã trở nên rất xộc xệch, năng lượng phong ấn cũng đã giảm tới mức cực thấp. Nếu không phải có dị biến của bộ tộc Bạch hùng, cho ta nửa năm nữa ta có thể giải khai phong ấn bình thường. Nhưng vì ta mạnh mẽ phá vỡ phong ấn, linh hồn bị phong ấn đánh cho trọng thương, thiếu chút nữa chết rồi, còn thực lực cũng vĩnh viễn giảm xuống Đấu thần trung giai. - Chẳng lẽ họ không thể thông qua cảm giác lực lượng mà phát hiện thực lực của ngươi? - Dọ thám biết thực lực? Ai có năng lực có thể dọ thám thực lực đối phương xa như vậy? - Lộ Lộ Tây hỏi lại vẻ khó hiểu. Nghe thế, Đoạn Vân hơi giật mình nhìn về phía Diệp Cô Thành. Ở một khoảng cách xa mà dọ thám năng lượng, cả Diệp Cô Thành và Đoạn Vân đều có năng lực cảm giác nhất định. Loại năng lực này phát sinh khi bước vào cánh cửa cấp mười một. Diệp Cô Thành có, mà Đoạn Vân cũng có. Lúc này, Diệp Cô Thành giải thích cho Đoạn Vân: - Thiếu gia, ngoại trừ ta và ngươi, bọn Phì Tử đều không có năng lực dò xét thực lực đối phương ở khoảng cách xa. Vì nước biển ngăn cách, ở hải giới ta cũng không thể do thám thực lực đối phương ở xa được. Dò xét năng lượng cũng có hạn chế nhất định, tỷ như ta chỉ có thể dò xét những năng lượng cường đại đột nhiên xuất hiện hoặc đang di chuyển. Tựa như lần trước Thiên sứ và Kim Giáp võ sĩ đột nhiên xuất hiện, ta có thể thông qua năng lượng ba động mà dò xét. Còn bọn Phì Tử họ chỉ có thể dò xét những luồng năng lượng rất mạnh ở khoảng cách gần hoặc vừa vừa. Vẫn lấy Phì Tử làm ví dụ, hắn là địa hệ Đấu thần, nếu có một tên gia hỏa nào đó oanh kích một cú thật mạnh cấp mười ba xuống đất, hắn có thể cảm giác được. Nhưng hắn cũng chỉ có thể biết phương hướng đại khái của luồng năng lượng ba động đó. Theo ta nghĩ, Băng tuyết Nữ thần khi phá vỡ phong ấn khẳng định là nàng đã không vận dụng năng lượng cường đại nhất, do đó bọn đại ác thú không thể cảm giác được. Sau khi Diệp Cô Thành nói xong, Lộ Lộ Tây khẽ gật đầu nói: - Đúng vậy, ta căn bản không dám sử dụng kỹ năng của ta. Bởi vì chỉ cần ta sử dụng năng lượng vượt qua Đấu thần, chúng có thể từ năng lượng ba động mà đoán ra tình hình của ta. Truyện được copy tại Truyện FULL Nghe thế, Đoạn Vân lúc này nói với Lộ Lộ Tây: - Lộ Lộ Tây, nếu ngươi bây giờ triển khai toàn bộ thực lực của ngươi ra, theo như ngươi nói, bọn ác thú có thể sẽ không rút lui. - Nhưng thiếu gia, nếu ta tự nhiên phát động công kích một cách vô lý, chúng rất có thể sẽ nghi ngờ. Hơn nữa, năng lượng của Bát trảo quái thú tự nhiên biến mất, chín đại ác thú khác không có khả năng không biết. Lộ Lộ Tây nói có chút lo lắng. - Họ không đến cũng không sao, ta thật ra có thể đến tận nơi tiêu diệt từng con. Là Thần, các ngươi không phải có pháp thuật chúc phúc sao? Ngươi chúc phúc cho dân chúng của ngươi cho ta xem. Đoạn Vân khoát tay vẻ không quan tâm. Mặc dù nói kế hoạch câu cá lần này có thể thành công lớn, nhưng điều này cũng làm cho Đoạn Vân phải mạo hiểm một chút, dù sao chín đại ác thú này chẳng phải là dân lương thiện gì. Dưới sự thúc ép của Đoạn Vân, Lộ Lộ Tây thi triển băng tuyết thần kỹ cấp bậc Đấu thần... Thần phủ chúc phúc cho một đầu Tiểu Bạch hùng. Nhưng Tiểu Bạch hùng vừa hiện ra đã bị một tiểu sắc lang 'địa' hàng ngay. - Lão Đại, nàng thật xinh đẹp đó - Phì Tử mũm mĩm, khuôn mặt hơi ửng đỏ nói với Đoạn Vân. - Nàng? Ngươi nói ai? Đoạn Vân nhìn nhìn chung quanh, hắn chỉ thấy được Lộ Lộ Tây đang thi triển chúc phúc thuật. - Đương nhiên, nàng ta là thị nữ của bổn thiếu gia, sao không xinh đẹp được chứ? - Đoạn Vân cười nói. - Lão Đại, ta không phải nói nàng, ta nói vị tiểu cô nương kia kìa. - Phì Tử chỉ chỉ vào đầu Bạch hùng bé tí đang được chúc phúc. - Ta xỉu. Một đầu Bạch hùng thôi mà. Ta làm sao nhìn ra nàng có xinh đẹp không chứ? Hơn nữa, nếu không nhìn kỹ, ta thậm chí còn không biết nó là đực hay cái nữa? Đoạn Vân trợn trắng mắt nói. - Thật sự là quá xinh đẹp, lão Đại, ngươi làm sao để nàng làm vợ ta đi. - Phụt. Nghe thế, Đoạn Vân bị sốc nặng. - Tiểu mũm mĩm, làm người không thể như vậy được. Ngươi bây giờ là một đứa bé còn hôi sữa, trẻ con thì không nên làm như vậy? Hơn nữa, ngươi còn tưởng mình còn là ma thú sao? Thông qua phương pháp tu luyện ta đưa cho các ngươi, các ngươi đã chuyển hóa khỏi linh thú, sau một thời gian ngươi có thể sẽ sinh ra thần cách cho mình. Bạch hùng là ma thú vĩnh viễn không hóa hình. Ngươi không muốn sau này ôm một đầu Bạch hùng làm lão bà đó chứ? - Lão Đại, ta mặc kệ, dù sao ta cũng muốn nàng. Ngươi đi bảo với Băng tuyết Nữ thần tỷ tỷ, để tiểu cô nương đó làm tiểu nương tử cho ta. Phì Tử lắc lắc chân Đoạn Vân, vẻ mặt không phục, lại còn đưa ra điều kiện nữa chứ. - Lão Đại. Ta thấy ngươi nên đáp ứng hắn đi. Tiểu mũm mĩm sớm đã trưởng thành rồi. Đạt Nhĩ Ba cười nói với Đoạn Vân. Còn đám Tiểu Phi Hiệp thì được dịp cười muốn bể bụng. Con Tiểu Bạch hùng nhìn sơ qua cũng đáng yêu, rồi nhìn nhìn tiểu mũm mĩm đang lắc quần mình. Đoạn Vân sờ sờ cằm tự hỏi: - Không biết, việc này có tính là cướp đoạt dân nữ thiện lương không nhỉ? - Lão Đại, việc này làm sao xem như cướp đoạt dân nữ chứ? Đó là một con gấu, cho dù nói như thế nào cũng tối đa chỉ là cướp đoạt hùng nữ, hơn nữa là hùng tộc ấu nữ. Ha ha ha... Đạt Nhĩ Ba ôm bụng cười ngặt ngẽo. - Lão Đại, ta mặc kệ. Cho dù không cho nàng làm vợ ta, ngươi cũng phải để nàng làm tiểu thị nữ cho ta. Phì Tử tựa hồ đang uy hiếp Đoạn Vân. Nghe thế, Đoạn Vân lắc lắc đầu nói: - Tiểu mũm mĩm, ta nói cho ngươi nghe, ngươi bây giờ còn trong giai đoạn đang lớn, còn đang trưởng thành phát triển, không thể có tư tưởng này. Ủa, ngươi hẳn là... Đoạn Vân còn chưa có nói xong, Phì Tử lúc này biến thân thành một đầu tiểu hùng, tự mình lao tới tiểu Bạch hùng vừa được nữ thần chúc phúc xong. Nữ thần Lộ Lộ Tây vừa mới toàn lực thi triển chúc phúc, về tới bên người Đoạn Vân thận trọng nhìn về phía đầu Tiểu Bạch hùng. - Ăn vào viên dược hoàn này đi. Nó có thể nhanh chóng bổ sung nguồn năng lượng ngươi vừa mới tiêu hao. Đoạn Vân tiện tay đưa cho Lộ Lộ Tây một viên thủy linh đan. Lộ Lộ Tây mặc dù có chút hoài nghi, nhưng vừa nghĩ tới thân phận mình liền ngửa đầu uống luôn viên dược hoàn. - Con bé này là ai? Xem ra rất hợp với sủng vật của ta. Đoạn Vân chỉ chỉ vào đầu Tiểu Bạch hùng đang cùng Phì Tử líu lo, hỏi Lộ Lộ Tây. - À, nàng là Bạch hùng công chúa Tú Tú, là con gái duy nhất của Bạch hùng Hoàng. Cảm thụ sự thoải mái thư thái từ nguồn năng lượng của dược lực, Lộ Lộ Tây cười trả lời. - Bao nhiêu tuổi? - Đoạn Vân hỏi tiếp. - Đại khái cùng tuổi với sủng vật của ngươi, một trăm tuổi. - Lộ Lộ Tây trả lời. - Được rồi, bộ tộc Bạch hùng có phải là không thể hóa hình không? - Đoạn Vân truy vấn tiếp. - Có thể nói như vậy, ngươi xem, thân mình họ thuộc loại chủng tộc đứng thẳng mà đi lại. Hơn nữa họ căn bản chưa gặp nhân loại bao giờ, do đó hóa hình đối với họ là không cần thiết. Đoạn Vân và thị nữ của hắn vừa trao đổi vài câu không đầu không đuôi, vừa lẳng lặng cùng chờ đợi tin tức của chín đại ác thú. Qua vài phút, đầu Tiểu Bạch hùng dưới sự dụ dỗ của Phì Tử đã biến thành một tiểu cô nương thân thể trắng nõn, hơn nữa là một tiểu cô nương sáu bảy tuổi, trên người hiện ra những nét quyến rũ. Cảnh này làm cho Băng tuyết Nữ thần khiếp sợ. Nhưng vừa thấy như vậy, Đoạn Vân cuối cùng cũng hiểu ra tâm tư của Phì Tử tiểu tử. Tiểu cô nương này rất có giá trị để nuôi dưỡng. - Phì Tử, ngươi làm chuyện xấu gì thế? Nhìn khuôn mặt tiểu mũm mĩm đỏ ửng, Đoạn Vân ra vẻ giận dữ nói. Ôm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn mũm mĩm, Phì Tử dùng một loại ngữ khí rất áy náy nói: - Lão Đại, việc này không liên quan tới ta, ngươi vừa rồi nói Bạch hùng không thể hóa hình, ta không đồng ý vì vậy ta dạy nàng hóa hình, nhưng nàng căn bản không thể hóa hình. Vì vậy ta đem hai viên Tẩy Tủy Đan cho nàng, kết quả sau khi dược lực tác dụng, nàng trực tiếp biến thành như vậy đó. Không liên quan đến ta đâu, tại Tẩy Tủy Đan của ngươi biến thái, ta không biết gì hết á. - Thiếu gia, bộ tộc Bạch hùng không có khả năng hóa hình, ma sủng của ngươi rốt cục đã cho Tú Tú uống cái gì thế? Vội vàng ôm lấy tiểu cô nương chẳng biết xảy ra chuyện gì, Lộ Lộ Tây giật mình kinh hãi. Nhìn nhìn Phì Tử cười, Đoạn Vân nói: - Không có gì, một loại dược hoàn rất bình thường mà thôi. Theo như ngươi nói Bạch hùng không thể hóa hình, xem ra cũng không chính xác. Phì Tử, tiểu tử nhà ngươi có phải là ăn trộm dược hoàn của ta không? Không ngờ, Tẩy Tủy Đan lại có thể làm cho bộ tộc Bạch hùng hóa hình. Bạch hùng này rất có thể là cùng một loại với Cuồng chiến sĩ bộ tộc có một loại bệnh thái chủng tộc, Tẩy Tủy Đan có tác dụng tẩy cân phiệt tủy, trong lúc vô ý đã thay đổi kết cấu bộ phận thân thể họ, trực tiếp giải trừ bệnh không thể hóa hình. Xem ra Phì Tử lại có công trong chuyện này rồi. Nhìn nhìn tiểu cô nương trong lòng Lộ Lộ Tây, Đoạn Vân cười hỏi: - Tiểu Tú Tú, thích Phì Tử ca ca chứ? - Thích, Phì Tử ca ca đáng yêu lắm, mập mạp mũm mĩm, chơi vui lắm. Tiểu cô nương nói với Đoạn Vân vẻ mặt đáng yêu. Nghe thế, Đoạn Vân không thể không cảm thán thế sự thay đổi. Tuổi thì tương đương nhưng tên gia hỏa Phì Tử từ trước khi trở thành sủng vật của Đoạn Vân đã lão luyện và gian hoạt, còn Bạch hùng công chúa lại đơn thuần đáng yêu như thế. - Vậy ngươi có nguyện ý gả cho Phì Tử ca ca hay không? Ta nói cho ngươi biết, Phì Tử ca ca lợi hại lắm, hắn bây giờ là Thú hoàng, ma thú khắp thiên hạ đều do hắn quản. Hơn nữa, ngươi gả cho hắn xong, hắn còn có thể mỗi ngày đùa giỡn với ngươi nữa. Đoạn Vân biến thái này, quả thực đúng là rất giỏi dụ dỗ tiểu cô nương. - Thiếu gia, ngài làm gì thế? - Lộ Lộ Tây hỏi có chút khó hiểu. Nhưng câu trả lời của tiểu cô nương làm cho Đoạn Vân dở khóc dở cười, muốn té xỉu tại chỗ: - Đại ca ca, ta biết Phì Tử ca ca là thủ hạ của ngươi, ta không gả cho hắn, ta muốn gả cho ngươi. Gả cho ngươi xong, Phì Tử ca ca cũng là thủ hạ của ta, hắn không thể không chơi với ta. Giống như tất cả thủ hạ của phụ hoàng, toàn bộ đều nghe mẫu hậu ta vậy. Đại ca ca, ta gả cho ngươi nhé? Nghe lời này, Đoạn Vân trong lòng không khỏi thầm kêu lên: ta thèm vào, ta lại trở thành tình địch của Phì Tử sao? Đúng là chỉ có những tên vương bát đản mới dám nói Tiểu cô nương này là thuần chất ngây thơ!
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]