S- Lão Đại, ngươi cuối cùng cũng nhớ tới bảo tàng rồi. Lão Đại, phía bên trái đống ma hạch cấp thấp, rất có thể là một hố xí. Còn phòng ngủ của ác thú thì ở bên phải. Ngươi xem, bên trong đại môn chính là chỗ bảo tàng chính thức. Tiểu Phi Hiệp chỉ chỉ vào bên phải đại điện. Ở một góc cách đó khoảng ngàn thước, thật sự có một không gian khác. Chưa đến nơi, thần thức Đoạn Vân đã hưng phấn dò xét nơi đó một phen. Phát tài rồi! Đoạn Vân ngay lập tức đưa ra quyết định: phải tiếp tục giết ác thú. Hừ, ác thú nơi này toàn bộ đều là cự phú. Đoạn Vân phát hiện ở đây có vô số ma hạch cao cấp và một chút kỳ trân dị bảo. Mẹ kiếp, một đống ma hạch thấp hơn thần cấp. Dù sao cũng nhiều quá, mình nhất thời cũng không rõ là có bao nhiêu, đợi chút nữa sẽ bảo đám Địa tinh thống kê lại. Còn số lượng ma hạch khổng lồ thần cấp siêu thần cấp thậm chí cao hơn nữa làm cho Đoạn Vân rung động cả người. Đống ma hạch thần cấp, số lượng tuyệt đối phải trên hai ngàn, còn siêu thần cấp cũng phải có tới năm trăm. Hơn nữa, bên trong còn có mười viên ma hạch cấp mười hai. Trời ơi, cấp mười hai đó, mười viên lận. Đoạn Vân còn hưng phấn hơn khi thấy một viên ma hạch cấp mười ba. Ma hạch cấp bậc Đấu thần, cái tên gia hỏa đó làm sao mà kiếm được nhỉ? Tuy nói là sơ giai, nhưng dù sao cũng là cấp bậc Đấu thần. Tuy nói Nam hải là nơi đày ải đám ác thú, nhưng xem ra tài phú quá nhiều. Nhưng ngẫm lại Bát trảo Cự quái có thực lực Đấu thần đỉnh giai, Đoạn Vân cũng có thể giải thích được. Người nào đi ngang qua không hợp nhãn tên gia hỏa này, hắn sẽ bắt ngươi vào trong động ăn thịt, còn ma hạch thì lão tử lưu lại. Nơi này còn có khá nhiều bảo bối, được đám hải giới công nhận là bảo bối của bảo bối. Tuy nói tên đó bị phong ấn, nhưng thực lực còn lại vẫn đủ sức tung hoành. Hải thú trong phạm vi thực lực của hắn luôn hiếu kính vô cùng. Còn theo như Tạp Nhĩ Lỗ Tư thú thực, đại bộ phận những thứ đó đều là do bộ tộc Bạch hùng đi đánh cướp mà có, cuối cùng cũng phải cung cấp cho ác thú. Chưa nói gì cao siêu, trân châu phỉ thúy mã não bạch ngọc, toàn bộ đều là của bổn thiếu gia. Các ngươi đánh cướp hải thú, ta thay dân chúng hải giới của mình lấy lại. Sau khi một vạn Địa Tinh thông qua truyền tống trận đi tới, tất cả công việc đều trở nên đơn giản. Nhưng, đám Địa tinh có thể là quá hưng phấn, không ít Địa Tinh thiếu chút nữa bị đống ma tinh chôn sống. Về phần hố xí theo lời Tiểu Phi Hiệp, trực tiếp bị tên Đoạn Vân biến thái này quét sạch. Đoạn Vân thông qua thần thức tuyệt vô cận hữu và toàn hệ ma pháp đặc hữu, song chưởng vung lên, chia tách các ma hạch và xương hải thú ra. Cái mà Địa Tinh phải làm chỉ còn là hốt đống ma hạch mà Đoạn Vân đẩy ra, thống kê lại, rồi cho vào những trang bị không gian, sau đó theo nhau về Á Cương. Bận rộn một lúc lâu, bọn người Đoạn Vân rốt cục xem như đã thống kê lại toàn bộ những gì đáng tiền, hữu dụng. Ma hạch, đã giải quyết vấn đề nguồn năng lượng của gia tộc. Ở đây, Đoạn Vân thu hoạch trên một ức ma hạch cấp thấp (ma hạch cấp một, hai, ba ), hơn một ngàn vạn ma hạch trung giai( cấp bốn năm sáu ). Trên trăm vạn ma hạch cao giai( cấp bảy tám chín ). Lúc này Đoạn Vân đã có thu hoạch thật lớn cho nguồn năng lượng gia tộc. xem tại TruyenFull.vn Hơn nữa, những cống phẩm này cũng có giá trị tuyệt đối không kém. Theo thống kê chưa đầy đủ, tính ra bảo vật ở đây cũng phải chiếm tới hơn phân nửa quốc khố Đông hải. Xem ra, việc mình tiến quân Nam hải, tuyệt đối là một lựa chọn cực kỳ sáng suốt. Hừm, còn có sáu phong ấn nữa, chẳng biết còn thu hoạch được gì nữa - Thiếu gia, Băng tuyết Nữ thần đột nhiên xuất hiện ở ngoài động. Sau khi Đoạn Vân thành công chiếm lĩnh phong ấn này, trong lúc đang thống kê chiến quả, một tên Thần Long tạm thời làm binh lính tuần tra tới báo cáo với Đoạn Vân. - Thiếu gia, vì ta là tín đồ trung thành của Băng tuyết Nữ thần, do đó nữ thần đại nhân có thể tìm hiểu vị trí cụ thể của ta. Nghe thế, Bạch Hùng hoàng Tạp Nhĩ Lỗ Tư giải thích cho Đoạn Vân. Đoạn Vân khẽ gật đầu hỏi: - Băng tuyết Nữ thần tên gọi là gì? - Lộ Lộ Tây. - Người đâu, cho nàng vào đi. - Đoạn Vân ra lệnh cho Thần Long võ sĩ. Chẳng mấy chốc, Băng tuyết Nữ thần đã được Đoạn Vân đưa tới phong ấn. Liếc mắt thấy Băng tuyết Nữ thần, bản tính sắc lang của Đoạn Vân lại một lần nữa ngo ngoe. Nhân Ngư Ngải Vi Nhi là một băng sơn mỹ nhân có khí chất phú quý mười phần, còn vị Băng tuyết Nữ thần Lộ Lộ Tây, lại mang theo một khí tức thuần phác thanh thuần dân dã. Nàng rất đẹp, phải nói rất thuần mĩ, cả người trên dưới lộ ra vẻ đẹp thanh thuần của Tiểu cô nương. Nói thật, so với Tinh Linh nữ thần, khí chất của nữ thần này rõ ràng không đủ, nhưng cũng là một loại đẹp. Chính vì Tinh Linh nữ thần quá phiêu dật, quá tự nhiên, nên làm cho Đoạn Vân không thể sinh ra hứng thú. Hơn nữa lần đầu gặp mặt, Tinh Linh nữ thần lại bày ra một hình tượng xấu, làm cho Đoạn Vân vẫn một mạch nghĩ rằng Tinh Linh thiện lương rất khó chịu. Do đó, sau khi bị Đoạn Vân đánh bại, Tina trở thành đàn bà của Pháp Lạp Kì, làm một người đàn bà gả cho một người trong gia tộc. Còn vợ của những người trong gia tộc, tối đa cũng chỉ như tiểu thiếp La Y Tư của hắc long Đạt Nhĩ Ba – người làm trong nhà thôi. Lộ Lộ Tây thì khác hẳn, băng tuyết thuần khiết, thanh cao mỹ lệ nhưng không yêu mị. Cái đẹp của nàng rất chân thật, cũng rất thuần phác. Loại đàn bà này, vừa liếc mắt là làm cho Đoạn Vân sắc lang nổi lên dã tâm. Nhưng đám thủ hạ của hắn lại thảo luận ầm ĩ làm cho Đoạn Vân mở rộng tầm mắt. - Lão Đại, ngươi nhìn Băng tuyết Nữ thần này sao mà chẳng ra thể thống gì cả? Nhìn tới nhìn lui không thấy có độ chín, giống như một mụ nhà quê. - Tiểu Phi Hiệp nhẹ giọng rỉ rai Đoạn Vân. - Đúng đó, lão Đại, ngươi nhìn xem: tiểu tỷ tỷ này thua đứt Tina Đại tỷ tỷ. Phì Tử cũng biểu đạt giải thích của mình về đàn bà. Nhưng Đoạn Vân rất hoài nghi, tiêu chuẩn đàn bà của Phì Tử, phỏng chừng vẫn còn dựa trên tiêu chuẩn của mẹ hắn. - Lão Đại, ta nguyên vốn tưởng rằng mụ đàn bà được xưng là Băng tuyết Nữ thần phải xinh đẹp lắm, bây giờ nhìn thấy cũng chẳng ra gì. Đạt Nhĩ Ba đúng là một tên gia hỏa chỉ thích Dương quý phi, cũng biểu đạt sự yêu thích của mình. Nhưng, Diệp Cô Thành thật ra làm cho Đoạn Vân tin tưởng hơn một chút về con mắt của mình: - Thiếu gia, ta thấy cũng được đó chứ. Không trang điểm gì, trông rất thuần mĩ. Nhưng, Đoạn Vân còn chưa kịp trao đổi với đồng đạo Diệp Cô Thành, lời nói tiếp theo của Diệp Cô Thành trực tiếp đánh bại Đoạn Vân: - Nhưng mà hơi nhỏ. Mặt trước cũng nhỏ, phía dưới cũng nhỏ nốt. - Khục khục. Quy củ của các ngươi hơi quái lạ đó. À à.... nữ thần đại nhân đến rồi. Tính ra, mình cũng quả là khác người. Nhưng, người đàn bà này quả là rất đẹp. Mắt của các ngươi làm sao ấy? - Tiểu nữ tử Lộ Lộ Tây ra mắt Đoạn Vân đại nhân. Có thể là đã biết sự cường đại của Đoạn Vân, nên mụ đàn bà chỉ có thực lực Đấu thần trung giai rất ôn thuận vái Đoạn Vân một lễ. - Lão Đại, nhìn ánh mắt ngươi kìa, người ta hành lễ với ngươi đó. Thấy Đoạn Vân mãi mà không có động tĩnh gì, Tiểu Phi Hiệp thật sự nhịn không nổi nữa, vội vàng vỗ vỗ vai Đoạn Vân. - A, à. Nữ thần đại nhân khách khí rồi. Mắc cỡ quá, chúng ta cũng chỉ đóng tạm ở đây, khắp nơi đều bề bộn, xin nữ thần đại nhân thông cảm. Hôm nay, nữ thần đại nhân đột nhiên tới đây có gì chỉ giáo? Ý thức được mình hơi sỗ sàng, Đoạn Vân vội vàng khách sáo vài câu. Nhưng hắn vừa nói những lời này xong, đám thủ hạ của hắn lại đưa ánh mắt kỳ quái nhìn về phía Đoạn Vân. Lộ Lộ Tây cười, thanh âm ngọt ngào một lần nữa vang lên: - Đoạn Vân đại nhân, ta xin nói thẳng. Ta rất muốn biết ngươi tính di dời bộ tộc Bạch hùng đến nơi nào. - Nữ thần đại nhân muốn ta dời họ đi nơi nào? Vừa thấy sự tình đã đi tới chánh sự, đầu óc Đoạn Vân cũng bình thường trở lại. Hắn dùng ánh mắt ra hiệu không cho Bạch Hùng hoàng nói gì, rồi không nhìn hắn nữa. - Đại nhân, chỉ cần ngươi hứa phóng thích những Bạch hùng tù binh trong tay ngài, ta nguyện ý làm cho ngươi một việc. Trên mặt Lộ Lộ Tây xuất hiện vẻ quyết tâm. - Nữ.... Tạp Nhĩ Lỗ Tư đang muốn nói cái gì đó, lại bị Đoạn Vân lăng không điểm huyệt. Lúc này, tín đồ của nữ thần cứ câm miệng lại là tốt nhất. - Thật ra là việc gì? Nói rồi, Đoạn Vân đưa ánh mắt bỉ ổi dâm đãng lướt lên toàn thân Băng tuyết Nữ thần. Dưới ánh mắt như lột trần tất cả của Đoạn Vân, Lộ Lộ Tây không khỏi cảm thấy cả người trên dưới đều bị nam nhân trước mắt vuốt ve. Mặt nàng đỏ ửng lên, thần thái ngượng ngùng biểu đạt toàn bộ khí chất thuần mĩ. Vẻ mặt đỏ ửng, thân thể nhu nhược, động lòng người của nàng đã câu dẫn tên đại sắc lang đờ cả người. - Là... Việc gì. Lúc này, nàng tỏ vẻ quyết tâm. Nàng đã nghĩ đến Đoạn Vân muốn nàng làm cái gì. Cười cười nhàn nhạt, Đoạn Vân chuyển chủ đề: - Lộ Lộ Tây, ta rất muốn biết vì sao ngươi bị người ta phong ấn. Mấy người khác toàn là ác thú, còn ngươi là một vị nữ thần cấp bậc Chân thần. - Ta... Ta có thể không nói không? Thấy Đoạn Vân đột nhiên hỏi, Lộ Lộ Tây lúc này có vẻ đau thương. - Không thể. Đoạn Vân nói đơn giản. Cắn cắn môi, Lộ Lộ Tây nói vẻ bất lực: - Phụ thân ta từng cùng tên Hải Thần Tái Bác Hi Đặc tranh đoạt chức vị Hải Thần. Vốn, họ đều là cao thủ cấp bậc Chân thần, nhưng Tái Bác Hi Đặc lại giết chết phụ thân ta. Hơn nữa thu được thần cách của phụ thân ta, Tái Bác Hi Đặc đã thành công tấn cấp tới Chủ thần thủy hệ, trở thành Hải Thần. Còn phụ thân ta chết đi, ta bị Tái Bác Hi Đặc phong ấn. - À, lại dính dáng tới tới Hải Thần. Tên Hải Thần chết tiệt này quả thật lắm chuyện, bao nhiêu ác thú lại không giết, toàn đem phong ấn cả. Còn con gái cừu nhân mình, cũng không giết nốt, lại cũng lưu lại. Hắn có phải là có bệnh không nhỉ? Đoạn Vân đúng thật rất hoài nghi vị Hải Thần này. - Kỳ thật, hắn dùng loại phương thức này để hành hạ ta và các vị ác thú này. Phong ấn của hắn, có tác dụng linh hồn đặc thù, còn làm cho thân thể thoát ly linh hồn, đây là một loại thống khổ ghê gớm. Cách một thời gian, thân thể sẽ rất đau đớn, nhưng bởi vì linh hồn bị phong ấn, do đó cho dù thân thể bị tách rời, người bị phong ấn cũng không chết được. Tái Bác Hi Đặc, dùng loại phương thức kỳ lạ này để hành hạ những ác thú phạm tội này. - Ta tựa hồ nghe Bát trảo Quái thú nói, nếu mạnh mẽ phá vỡ phong ấn thì linh hồn bên trong sẽ bị giết chết. Không phải đây cũng là một loại phương pháp có thể tự sát sao? Đoạn Vân hỏi có chút khó hiểu. - Mạnh mẽ công kích phong ấn, cũng không giết chết được linh hồn, nhưng lại làm cho linh hồn bị đau đớn kinh khủng. Nó cùng loại với việc thiêu đốt linh hồn, sẽ làm linh hồn sống không bằng chết. Nhưng, ta rất muốn biết Đoạn Vân đại nhân làm sao phá vỡ được phong ấn? Nhìn tàn tích của phong ấn phía sau Đoạn Vân, Lộ Lộ Tây tỏ vẻ tò mò. - Tạm thời là một bí mật, dù sao ta cũng có năng lực phá vỡ phong ấn. Lộ Lộ Tây, ngươi vừa rồi không phải nói nguyện ý vì bộ tộc Bạch hùng mà làm một việc bất kỳ sao? Đoạn Vân lại một lần nữa chuyển chủ đề về vấn đề này. - Đúng vậy, ta nguyện ý làm sự tình gì cũng được, cho dù là Đoạn Vân đại nhân muốn ta... Muốn ta... Nói đến đây, trên mặt Lộ Lộ Tây càng ngày càng đỏ bừng lên. Hắn cười cười nói: - Ta muốn ngươi... Vài thủ hạ của hắn đều dùng một loại ánh mắt lộ vẻ rất kỳ quái nhìn hắn. Thấy Đoạn Vân nói được trực tiếp như thế, Lộ Lộ Tây cắn cắn môi, nói vẻ bất lực: - Được rồi, đại nhân đã coi trọng tiểu nữ tử như thế, vậy tiểu nữ tử xin tạ ơn đại nhân yêu quí. - Không, ta cũng không phải coi trọng thân thể ngươi, đối với người cỡ cấp bậc chúng ta, thân thể chỉ là một cái vỏ ngoài. Ta muốn ngươi làm thị nữ cho ta, ta chưa bao giờ thử qua để một nữ thần làm thị nữ của ta. Nụ cười trên mặt Đoạn Vân rất gian tà. Nghe thế, trên mặt Băng tuyết Nữ thần cũng không giật mình hoặc ủy khuất bao nhiêu. Có thể nàng chưa hiểu được cái gì gọi là thị nữ. Nhưng nàng cho rằng, dùng nàng một người, hoán đổi sự sinh tồn của cả bộ tộc Bạch hùng, tuyệt đối đây là một vụ mua bán không lỗ. Hơn nữa, nàng cũng biết, nàng bây giờ cũng chỉ còn là một vị nữ thần bình thường mà thôi. - Được, Đoạn Vân đại nhân, ta nguyện ý làm thị nữ cho ngươi. Nhìn nhìn Bạch Hùng hoàng toàn tâm toàn ý bên người Đoạn Vân, Lộ Lộ Tây nói lạnh lùng. Cười cười, Đoạn Vân nói: - Tốt lắm, ta phát hiện ta thật sự càng ngày càng thích ngươi. Nhớ kỹ, ngươi đã là một thị nữ, sau này ngươi gọi ta là thiếu gia. - Dạ, thiếu gia. Lộ Lộ Tây rất ôn thuận vái Đoạn Vân một lễ. - Tốt lắm, Lộ Lộ Tây, năm ngàn tộc dân bộ tộc Bạch hùng còn lại, tương lại sẽ được di chuyển cả tộc qua Bắc Hải. Nơi đó, có một khối hải vực rất giàu có, khí hậu cũng tương tự chỗ này. Hẳn là một chỗ sống không tệ. Nhưng, bộ tộc Bạch hùng thủy hệ, từ nay sẽ đổi tên thành gấu bắc cực. Đoạn Vân rất cười nói tà ác. - Nhưng, bộ tộc slime thì sao? Nghe Đoạn Vân nói vậy, Lộ Lộ Tây vội hỏi. - Băng hệ slime, thích hợp sinh tồn tại địa phương băng thiên tuyết địa, họ chỉ có thể sinh tồn ở nam cực. - Nhưng nơi này ác thú hoành hành, họ không có thực lực, căn bản không sinh tồn được. Lộ Lộ Tây lúc này đưa ra lo lắng của mình. - Lộ Lộ Tây, ngươi nhớ, sau này không được ở trước mặt ta nói chuyện như thế. Lúc này thì không sao, nếu sau này tái phạm, ta nhất định sẽ không tha đâu. Chính là vì chúng có thực lực yếu, mà số lượng lại nhiều, hơn nữa trí tuệ chúng thấp, do đó, ác thú sẽ không làm khó chúng đâu. - Loại lý luận của ngươi thật sự là quá hoang đường. Số lượng bộ tộc slime cũng phải hơn mười ức. Hơn nữa, rất nhiều slime đã tiến hóa. Bây giờ, những slime cao cấp đã sinh ra trí tuệ, tính ra cũng phải có hơn một ngàn vạn. Ngươi để họ ở lại Nam hải, họ chỉ có nước làm thức ăn cho ác thú mà thôi. Lộ Lộ Tây nói có chút tức giận.
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]