Cạch...cánh cửa phía sau lưng của Tịch Mộ Thần bỗng nhẹ nhàng được mở ra
Thân ảnh người con gái xuất hiện trong bộ váy trắng xóa, nhan sắc không được gọi là sắc sảo khuynh nước khuynh thành nhưng cô ấy lại sở hữu vẻ ngoài thuần khiết như một vị thánh nữ. Một đóa hoa bạch liên không bao giờ bị lấm bẩn bụi trần
Khóe mắt cô ngập nước có thể nhận thấy được rằng bất cứ ngay lúc nào những giọt lệ ấy sẽ trào ra
Thuộc hạ khi nhìn thấy cô lại chỉ biết đứng yên tại chỗ đó không nhúc nhích hay thậm chí là lên tiếng dù chỉ là nửa câu vì họ không muốn phá hoại bầu không khí này
Tịch Mộ Thần cảm thấy có cái gì đó rất lạ, anh chậm rãi quay mặt lại nhìn phía sau thì ngay lập tức đã có một vòng tay nhỏ nào đó ôm chầm lấy anh
Cô úp gương mặt mình vào tấm lưng anh khóc thút thít, những giọt nước mắt không ngừng chảy dài xuống gương mặt diễm lệ của cô nhìn đáng thương vô cùng
"...Tiểu Tịch! "
Anh khẽ gọi tên cô nhưng đổi lại cô cũng chỉ đứng tại chỗ đó ôm anh không ngừng khóc
Tịch Mộ Thần quay mặt nhìn hai tên thuộc hạ, anh ra hiệu ý bảo hai người họ rời đi. Hai người đàn ông hiểu ý cũng nhanh chóng rời khỏi để lại không gian riêng cho cô và anh
" Hức...hức... "
" Tiểu Tịch, đừng khóc! "
" Em ghét anh, ghét anh! Vì sao anh lại đến trễ như vậy chứ? Anh có biết là...có biết là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-ve-day-anh-thuong/2427016/chuong-96.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.