Bí Đỏ là người đầu tiên phát hiện ra Cà.
“Này, Cà, nửa đêm canh ba cậu đứng ở cầu thang cản đường phụ nữ, là có ý đồgì hả?” Bí Đỏ vốn là không có ý định xuống xe nhưng nhìn thấy Cà nên côấy đi theo.
Cà dụi mắt đứng lên, thậm chí còn có nét mặt ngượngngùng của một đứa bé, ấp a ấp úng nói: “Tớ sáng sớm ngày mai… Sáng sớmngày mai, sẽ phải cùng người nhà cùng nhau… Đi Bắc Kinh chúc mừng nămmới ông nội tớ, cho nên… Cho nên… hôm nay tớ muốn đến gặp mọi người mộtchút… Mọi người.”
“Mọi người? Ha ha…” Bí Đỏ tựa vào cửa xe cườito: “Cà, cậu làm tớ thật cảm động đó, tớ thật là vinh hạnh mà, trước khi đi cậu còn muốn gặp tớ nữa chứ, ha ha.”
Có thể là do giọng nóiquãng tám “Ha ha” của Bí Đỏ khiến Cà hoàn toàn tỉnh táo, ngay sau đó cậu ấy hồi phục nét mặt của một công tử hào hoa, quay đầu lại nói với tôi:“Lạc Băng, anh chờ em đã bảy tiếng rồi, không có công lao cũng có khổlao, em anh ủi anh một chút có được không?” Cà nói xong liền bước tới.
Tôi nghe vậy toàn thân liền nổi da gà.
Tôi nghĩ, cậu ấy tới cũng tới rồi, hay thì cứ an ủi một chút, vì vậy tôi ho khan một tiếng nói: “Nể tình cậu khổ cực, cho phép cậu hôn một cái ởót.”
Cà lập tức chạy tới, tôi sợ quá vội vàng lùi lại hai bước,nói: “Được rồi được rồi, chúng ta đến tiệm cà phê Starbucks ở đối diệnuống cà phê đi, tớ mời.”
“Starbucks 11 giờ là đóng cửa rồi, nếu không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-tre-xa-hoi-den/132746/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.