Nếu đã tìm thấy khăntay thì tôi nên sớm trả lại cho Lâm Quốc Đống, mắc công lần sau anh gặptôi lại đòi. Không phải chỉ là một cái khăn tay thôi sao? Anh thật sựrất kỳ quái.
Tôi bấm số điện thoại đi động của Lâm Quốc Đống, bên kia truyền đến giọng nói truyền cảm của anh: “Lạc Băng, cuối cùng côcũng gọi điện cho tôi.”
Cuối cùng? Chẳng lẽ chỉ vì một cái khăntay mà anh chờ tôi gọi điện sao? Tôi cầm khăn tay lên nhìn thật kỹ, vừaxem trên đó có khảm kim cương hay đá quý không vừa nói: “Chủ tịch Lâm,khi nào thì anh có thời gian rảnh tôi sẽ mang khăn tay qua trả cho anh.Còn Kỳ Kỳ có ở đó không? Tôi có thể nói chuyện với con bé được không?”
“Bây giờ tôi không ở nhà, Kỳ Kỳ không có ở đây, tối hôm nay tôi rảnh gặp nhau ở Thái Tử Hiên, được không?”
“Được.”
“Tôi sẽ đến đón cô khi tan làm.”
“Không cần, tôi tự mình đến.” Tôi cũng không muốn để mọi người trong công tythấy tôi ngồi vào xe BMW. Chuyện tôi ly hôn đã trở thành chuyện cườitrong công ty. Tôi không muốn phát sinh thêm chuyện khác.
Tôi vừa cúp điện thoại thì Lãnh Thanh Hoa bước vào, anh cười tủm tỉm, nhất định là có chuyện cần sự giúp đỡ của tôi.
“Lần sau anh đi vào có thể gõ cửa được không? Hù chết em rồi.” Tôi đã nóivới anh không biết bao nhiêu lần nhưng anh vẫn không đổi tính. Anh vàophòng của giám đốc Đặng và Trương Lập Thành đều có gõ cửa vậy thì tạisao vào phòng tôi thì lại không làm thế.
“Anh với em thân quá
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-tre-xa-hoi-den/132741/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.