Sau khi ly hôn, tôi cố gắng vùi mình vào công việc, không muốn nghĩ đến những chuyện hoa trăng trước kia. Nhưng đến nửa đêm, khi choàng tỉnh giấc thì nước mắt vẫn rơi ướt đẫm gối, đến cả trong mơ mà tôi cũng khóc thút thít.
Tôicho rằng trái tim của tôi đã hóa đá nhưng khi nhìn thấy thiệp cưới củaThiếu Ngôn và Triệu Ninh Ninh, viên đá đó đã bị dung nham núi lửa hòatan rơi vỡ thành từng mảnh dưới chân.
Lãnh Thanh Hoa thấy sắcmặt tôi tái nhợt liền đem thiệp cưới bỏ vào ngăn kéo. Đàn anh của LaTiểu Mạn kết hôn đương nhiên cô ấy phải đi dự, Lãnh Thanh Hoa cũng phảiđi. Huống chi quan hệ của anh ấy với Thiếu Ngôn cũng không tệ.
“Lạc Băng, vốn là Thiếu Ngôn không muốn bày tiệc rượu. Em biết không? Ba mẹThiếu Ngôn cũng không muốn tham gia hôn lễ của hắn nhưng Triệu Ninh Ninh dù sao cũng là một cô gái trẻ, cô ấy không muốn gì nhiều chỉ cần mộtbuổi tiệc nhỏ…” Lãnh Thanh Hoa vừa nói vừa nhìn trộm phản ứng của tôi.
Mặc dù đây cũng là chuyện trong dự đoán nhưng khi phải đối mặt với nó, tôivẫn cảm thấy đau lòng. Tôi đi ra khỏi phòng làm việc chạy lên sân thượng của tòa nhà khóc lớn.
Một cái khăn tay được đưa tới trước mặttôi, tôi không biết là trên đây có người. Tôi theo bản năng nhận lấykhăn tay, ngước mắt lên nhìn, thì ra là Lâm Quốc Đống. Trong lòng tôidâng lên một ngọn lửa giận dữ, tại sao lúc nào anh cũng xuất hiện vàolúc tôi thê thảm nhất? Chẳng lẽ anh thích nhìn bộ dạng thảm hại của tôisao?
“Bộ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-tre-xa-hoi-den/132740/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.