Chương trước
Chương sau
"Cảnh Hướng Kính, Diệp Hàn Đình, các người tốt nhất tránh ra. Nguyễn Manh Manh bạo lực học đường, ỷ vào thân phận hội trưởng Hội Học Sinh hoành hành trường học. Bây giờ chuyện này, đã truyền đến internet, tổn hại danh dự Trí Học chúng ta rất lớn... Hội Học Sinh khu đại học chúng tôi, có quyền tiến hành quản giáo cô ta."
Lời lẽ hùng hồn ngay thẳng từ ngoài cửa phòng làm việc truyền vào.
Trong chớp mắt âm thanh kia vang lên, Nguyễn Manh Manh lập tức nghe ra người tìm cớ là ai.
Cố Huyễn —— anh ta lại rảnh rỗi đến gây sự với cô! Những video trên Internet kia, anh ta đã xử lý sạch sẽ rồi sao?
Quả nhiên, lúc người ngoài cửa tiến vào văn phòng, liền thấy Cố Huyễn đi đầu tiên.
Người theo phía sau anh ta, nhìn qua đều là người bên Hội Học Sinh khu đại học.
Trong đó có một học trưởng có biểu cảm lạnh nhạt mà Nguyễn Manh Manh quen biết.
Đó là Lâm Nhất, trước đây cũng được khu đại học bên kia phái tới giám sát cô.
Loading...
Còn những người khác, cô liền không quen biết bất cứ ai.
Nhưng ngoại trừ Lâm Nhất ra, ánh mắt của mỗi người nhìn cô, đều mang theo địch ý.
"Giáo viên Cao." Cố Huyễn đến gần, gật gật đầu với Cao Hán Thu, xem như là chào hỏi.
Tiếp theo liền đi thẳng vào vấn đề: "Lần này em lại đây, là đến xử lý chuyện Nguyễn Manh Manh."
"Nguyễn Manh Manh thân là hội trưởng Hội Học Sinh trường trung học phố thông, đi đầu làm trái quy tắc, triển khai bạo lực học đường ở trường học. Diệp Phong của lớp 12 (1) bị cô ta đánh đến bị thương nặng, bây giờ đang hôn mê bất tỉnh, đã đưa vào phòng bệnh ICU cứu giúp."
"Chuyện lớn như vậy, Trí Học chúng ta không thể không quan tâm. Các người ở trường trung học phố thông đã không ai quản được Nguyễn Manh Manh, vậy thì do khu đại học chúng em đứng ra xử lý!"
Giọng điệu Cố Huyễn nghiêm túc chăm chú.
Giống như là vì tránh hiềm nghi, áo khoác trên người anh ta đã đổi thành áo khoác nhàn nhã bình thường.
đầu tóc bóng dầu sáng sớm 'Tỉ mỉ' chải chuốt, lúc này cũng một lần nữa rửa đi, chí ít có vẻ sạch sẽ hơn.
Cố Huyễn như vậy, xem ra một chút cũng không giống người đàn ông tự yêu mình trong video kia.
Cũng bởi vì như vậy, anh ta mới dám đi vào trường Trí Học.
"Phòng bệnh ICU? A... Cố Huyễn, anh vì chỉnh tôi mà thực sự là bỏ ra vốn liếng lớn. Diệp Phong là ngã chổng vó không phải bị thương nặng, căn bản không thể vào phòng bệnh ICU."
Nguyễn Manh Manh cảm thấy Cố Huyễn đúng là rảnh rỗi.
Sáng sớm tới tìm cô nói cái gọi là hợp lại, cô không đáp ứng còn làm anh ta bị mất mặt, anh ta liền nhân cơ hội trả thù.
Người đàn ông bụng dạ hẹp hòi như thế, còn khủng bố hơn tự yêu mình.
May là lúc trước Cố Huyễn bị Nguyễn Kiều Kiều cướp đi, bằng không thật sự gả cho loại đàn ông này, nửa cuộc đời còn lại của cô e là đều sẽ sống trong dầu sôi lửa bỏng.
"Nguyễn Manh Manh, cô ỷ có chức vụ hội trưởng, liền ở trong trường học ức hiếp kẻ yếu —— chuyện này, đã có người báo cáo lên trường đại học chúng tôi. Chuyện cô đánh bạn học Diệp Phong bị thương nặng, cũng có người làm chứng, bây giờ tất cả internet đều là tin tức mặt trái liên quan tới cô, tôi khuyên cô tốt nhất đừng nguỵ biện."
Cố Huyễn nhướn mày, không che giấu được đắc ý... Hừ hừ, may là Nguyễn Manh Manh gây ra chuyện như vậy, bằng không vụ bê bối của anh ta còn không biết kết thúc như thế nào.
Sáng sớm Nguyễn Manh Manh phát đoạn video kia trên internet, tuy rằng đã được bộ phận quan hệ công chúng của Cố thị tức giận đè ép xuống, nhưng vẫn làm danh dự của anh bị hao tổn.
Anh đang lo không tìm được cớ xử lý Nguyễn Manh Manh.
A... Bây giờ vừa vặn, Nguyễn Manh Manh tự mình cắn lưỡi rồi.
Bộ phận quan hệ công chúng của Cố thị, quay đầu trắng trợn tuyên dương chuyện Nguyễn Manh Manh 'Hung hăng ở trường học' trên internet.
Lấy việc này dời đi sự chú ý của mọi người.
Mặc dù Cố Huyễn có chút không nỡ để cô gái yểu điệu như Nguyễn Manh Manh chịu tội, nhưng anh càng quan tâm là danh dự, hình tượng của mình hơn.
"Báo cáo... Ai báo cáo tôi? Anh bảo người đó ra đây, ngay mặt đối lập với tôi."
Nguyễn Manh Manh vừa dứt lời, liền thấy một bóng người quen thuộc từ sau đoàn người đi ra.
Không phải người khác, chính là con chó số hai của Nguyễn Kiều Kiều, lúc trước bỏ ra nhiều tiền tìm nhiếp ảnh mua lại cái gọi là chứng cứ 'ảnh kiss' của cô và Mộ Cảnh Hành - Diêm Sâm.
Diêm Sâm bày khuôn mặt chính nghĩa nhìn về phía Nguyễn Manh Manh: "Tôi có thể làm chứng! Nguyễn Manh Manh, chính là cô —— cô làm mưa làm gió ở trường học, ức hiếp bạn học!"
"Tôi ức hiếp bạn học?" Nguyễn Manh Manh duỗi tay chỉ vào lỗ mũi mình, suýt chút nữa cười khóc.
Dù cho Diêm Sâm muốn vu khống hãm hại cô, tốt xấu cũng phải tìm một chút lý do đáng tin nha.
Cô ngoại trừ từng 'Bắt nạt' bọn Cảnh béo ra, thì cô từng ức hiếp những bạn học khác trong lớp lúc nào.
"Hừ, cô đừng hòng không thừa nhận —— "
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.