Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74
Chương sau
Mặt trời từ từ nhô lên đậu trước khung cửa sổ. Đã 6h rưỡi sáng rồi, Nhã Quyên quay người qua bên phải, mở hờ mắt ra "Aaaa! Sao anh ngủ ở đây?!" Cô hét lớn khi thấy Trung Hàng nằm bên cạnh mình. Anh mở đôi mắt long lanh ra với dáng vẻ tội nghiệp "Dù sao tôi cũng là gay, tôi cũng có làm gì cô đâu?" Cũng đúng, anh ta là gay thì có thể làm được gì cơ chứ! Cô nhanh chóng xuống giường, đánh răng rửa mặt rồi thay đồ để chuẩn bị đến trường. Thượng Trung Hàng tuy là tổng tài nhưng hôm nay do quá mệt mỏi nên anh tính nghỉ làm và tận hưởng ngày này! Anh không có ý định bước xuống giường. Vậy nhưng khi thấy Nhã Quyên chuẩn bị rời bước đi thì anh nhanh chóng bật dậy cất giọng "Cô thay đồ sửa soạn như vậy là tính đi đâu?" "Cần anh quản chắc?!" Cô nhún vai cất giọng kiêu ngạo. Nhã Quyên thay đồ xong liền đi xuống lầu ăn sáng. Thấy Thượng Trung Hàng xuống theo, miệng cứ lẩm bẩm câu hỏi vừa nãi, cô bất lực trả lời "Tuy kết hôn với anh nhưng tôi vẫn là một người đang trong tuổi ăn tuổi học. Tôi đến trường là sai à? Chưa kể, anh có quyền gì hỏi tôi? Chồng trên hợp đồng?" Nhìn thấy mặt anh là cô cảm giác ăn không ngon, ngủ không yên, vì vậy cô đứng dậy rồi đi đến trường. Ở trường, cô chính là hoa khôi, là sinh viên giỏi nằm trong top 3 trong 3 năm liền. Nói về gia đình hay của cải vật chất thì đó là một ẩn số. Không một ai hay biết về danh tính của cô. Có người nói cô là thiên kim tiểu thư giàu có! Có người nói cô là học sinh nghèo vượt khó! ... Đi đến đâu cô cũng được mọi người nghênh đón. Năm nay chính là năm học cuối cùng của cô ở ngôi trường đại học này. Trường đại học này nói có tiếng tăm cũng không đúng, mà có lại càng sai. Nó lọt top 5 ở HongKong, còn ở toàn Trung Quốc nó thì lọt top 200. Khác với mọi người mong muốn học trường top 1, top 2 hay đi du học thì cô chỉ mong học trường tầm cỡ, sau này có công việc duy trì sự sống là được. Tiền bạc đối với cô không quan trọng, cô không hề thiếu tiền! Chưa kể cô còn mới cưới được một ông chồng giàu có. Tuy anh ta là gay nhưng cũng nỡ mày nỡ mặt vì anh ta nhiều tiền, nhiều quyền! Hôm nay đi học, cô không đi xe sang trọng. Cô book một chiếc taxi rồi đi đến trường. Mặc dù cô không hay để tâm đến lời người khác nhung cô muốn yên ổn để học tập. Hôm ở cục dân chính đủ phiền phức đối với cô rồi. Cô nhanh chóng bước vào lớp học "Reng... Reng... Reng..." Sau 3 tiếng học dài đằng đẳng thì tiết của giáo sư ác ma đã kết thúc. Ai nấy trong phòng đều lên tiếng thở dài. Nhã Quyên cô thì cảm thấy khá bình thường. Bản thân cô đã trải qua những thứ đáng sợ hơn nên những thứ nhàm chán ở trường học này không hề nhằm nhò với cô. Giang Nhân Ly cùng Khả Mộng là bạn thân của cô ở ngôi trường này cũng học chung lớp với cô. Lúc chưa chuyển đến nhà của Thượng Trung Hàng thì cô cùng 2 người bạn này cùng nhau ở một phòng kí túc, gắn bó như keo sơn. Hễ đối phương có mệnh hệ gì thì 2 người còn lại sẽ dốc sức giúp đỡ. Chuyện cô đi đăng kí kết hôn thì vẫn là bí mật không ai biết. Đối với Nhã Quyên, cuộc sống của cô từ trước đến bây giờ đầy rẫy thử thách và gian khổ. Nó đã làm cô trở thành một con người trầm lặng nhưng không ngu ngốc! Cô đã rút ra được vô vàn kinh nghiệm sau quá khứ. Tuy rằng có một số thứ không hề thay đổi được nhưng ít nhất giờ cô vẫn sống! Cô sẽ thay cha mẹ và ông nội để báo thù. Cô phải có uy quyền, phải có thế lực riêng để đám người kia phải trả giá đắt. Ngày tháng sau này còn dài, cô sẽ khiến họ nếm mùi đau thương, tuyệt vọng mà họ từng ban cho cô. Nhất định là như thế!
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 73 Chương 74
Chương sau