Vẻ mặt Hàn Nhi Phương kinh hãi, rụt vai muốn chạy trốn nhưng đại tiểu thư kia vẫn chưa thấy đủ, ngăn lại không cho cô đi:
“Vừa rồi không phải rất không biết xấu hổ sao, thế nào, bây giờ chột dạ rồi sao?”
Hàn Nhi Phương vừa hoảng sợ né tránh vừa làm ra vẻ vô tội làm cho cô tiểu thư kia thêm giận dữ:
“Người phụ nữ đáng ghét này, tôi phải đi về, cô thả ra.”
“Dám mắng tôi, Đm cô chán sống rồi à?” Rốt cuộc đại tiểu thư cũng tìm được lí do khóc lóc om sòm, nhưng người ta cũng không diễn cảnh vung cái tát như trên TV (để miễn cho tay bị đau) mà vung chân đạp thẳng.
Hàn Nhi Phương bị đạp một cước lảo đảo vài bước vẫn “không đứng vững” được, thoắt cái đã rơi xuống hồ bơi.
Dương Quốc vội vã nói: “Lãnh Tâm, dầu gì em cũng là một đại tiểu thư danh môn, sao lại giống một người đàn bà chanh chua như vậy?”
Lãnh Tâm ngoài mạnh trong yếu nói: “Tôi thích chanh chua vậy đấy! Họ Dương kia, hôm nay nếu anh dám nhảy xuống theo thì tôi sẽ nói với ba tôi, không tin anh cứ thử xem!”
Dương Quốc thoáng cái ỉu xìu, hơn nữa nói thật hắn cũng không tính nhảy xuống, bộ vest trên người rất đắt tiền.
Hàn Nhi Phương cũng biết bơi, hơn nữa kĩ thuật bơi lội cũng rất tốt nhưng vật cưng Youki lại không biết.
Cho nên bây giờ cô cũng chỉ có thể giả vờ bị chìm trong nước, không hề có kĩ thuật gì mà liều mạng vùng vẫy trong bể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-em-that-biet-cach-lua-nguoi/2980925/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.