Người hầu làm việc ở đây cũng cực kì tinh mắt, lúc không nên lắm miệng thì tuyệt đối sẽ giữ nguyên tắc im lặng là vàng, tay chân cũng cực kì nhanh nhẹn, hầu hạ nâng niu quả thật rất cẩn thận.
Lúc Hàn Nhi Phương tắm rửa xong đi ra thì Lãnh Nhật Nam cũng tắm xong từ lâu, đang ngồi trên chiếc ghế quý phi xem tạp chí, bên cạnh ghế sofa còn có một chiếc hộp y tế nho nhỏ.
Thấy Hàn Nhi đi ra hắn buông tạp chí xuông, nhìn thẳng vào cô:
“Tới đây.”
Lần đầu tiên hắn “quan tâm” mình như vậy, tất nhiên Hàn Nhi Nguyệt cũng phải tỏ ra mừng rỡ mới được.
Lãnh Nhật Nam vỗ vỗ chỗ ngồi bên cạnh mình, ý bảo cô ngồi xuống, Hàn Nhi Phương liền vô cùng nghe lời ngồi xuống, Lãnh Nhật Nam cầm gối dựa nhét vào sau lưng cô để cô dựa vào, cô cũng vô cùng nghe lời mà dựa vào. Lãnh Nhật Nam nâng bắp chân của cô lên đặt trên đùi mình, giọng nói ấm áp:
“Mới đầu có hơi đau, chịu một chút.”
Hàn Nhi Phương bị đôi giày cao gót nhọn hoắc của Lãnh Tâm đạp vào nên người đàn ông kia đang giúp cô xử lí vết thương.
“Em không sợ đau.” Làn da vốn trắng nõn non mịm bỗng nhiên xuất hiện một vết thương đỏ thẫm ghê rợn, nhìn còn ghê hơn vết mực tàu trên giấy trắng, nhưng Hàn Nhi Phương lại ra vẻ không thèm quan tâm, vui cười hớn hở nhìn chằm chằm vào Lãnh Nhật Nam không đảo mắt.
Vết thương này chỉ là chuyện nhỏ so với những vết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-em-that-biet-cach-lua-nguoi/2980923/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.