Thời tiết hôm nay không được tốt lắm, từ tối hôm trước tuyết rơi rất nhiều, bầu trời âm u nặng nề không một tia nắng. Ngoài sân phủ một lớp tuyết dày, người làm trong Hải Thiên Đế Cung từ sớm đã dậy dọn bớt tuyết phủ trên sân chừa ra một lối đi thông thoáng. Những cây trồng bên ngoài đều phủ đầy tuyết, cành lá bởi vì tuyết mà rũ hẳn xuống.
Nghỉ ngơi một ngày, mọi người đều đã lấy lại tinh thần tốt nhất. Sáng sớm, Ngô Việt Bân đến kiểm tra vết thương cho Trầm Thiên Phong và kiên quyết không cho anh đi làm. Vết thương chưa lành hẳn vậy mà anh ta một mực muốn tới công ty không chịu nghỉ ngơi ở nhà, mấy người phải xúm lại thuyết phục rất lâu anh ta mới đồng ý nghỉ thêm một ngày.
Cùng với mấy người Đàm Minh Viễn ăn sáng trước khi đi làm, lưng vẫn chưa tan hết máu bầm nên mỗi khi cử động sẽ thấy hơi nhói một chút cho nên Lý Giai Kỳ ngồi ăn không được thoải mái lắm.
Cửa chính của Hải Thiên Đế Cung lẽ ra phải được đóng chặt vì chủ nhân của nó vẫn còn ở nhà thì giờ này bỗng nhiên được mở ra.
Có âm thanh huyên náo thu hút sự chú ý của mấy người đang ngồi ăn sáng. Phòng ăn cách sảnh đón khách khá xa nên mọi người chỉ nghe thấy tiếng nói chuyện ồn ào mà chưa biết chuyện gì xảy ra.
Trầm Thiên Phong hơi nhíu mày, khuôn mặt lạnh lùng trầm xuống, lại có người cả gan gây chuyện trong Hải Thiên Đế Cung của anh.
Đàm Minh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-em-phai-ket-hon/2687791/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.