Trầm Thiên Phong đã đi được mấy ngày, theo dự kiến của anh thì khoảng một tuần sẽ về cho nên Lý Giai Kỳ nhẩm tính cũng chỉ còn hai ba ngày nữa là anh sẽ trở về. Hàng ngày cô vẫn đều đặn đi học, sau giờ học thì quây quần với các con, sáu bánh bao nhỏ rất ngoan ngoãn và hiểu chuyện cũng đặc biệt rất yêu các em của mình cho nên cứ tan học là chúng đều chạy đến phòng của bốn cục bột nhỏ chơi đùa với bọn nhóc.
''A, mẹ về. Mẹ ơi hôm nay các em đã có thể ngồi được lâu hơn mọi ngày rồi ạ.'' Gia Ý vừa nhìn thấy Lý Giai Kỳ đã ríu rít khoe.
''Ồ vậy sao? Để mẹ nhìn xem nào.''
Bốn cục bột nhỏ được sáu tháng tuổi đã có thể tự mình ngồi được tuy nhiên thời gian không lâu lắm thế nhưng Lý Giai Kỳ và các bảo mẫu vẫn đều đặn tập cho mỗi bé ngồi nhiều hơn bởi Lý Giai Kỳ đang tính bắt đầu cho bốn cục bột nhỏ ăn dặm.
Trước khi đến xem bốn cục bột nhỏ, Lý Giai Kỳ không quên ôm hôn sáu bánh bao nhỏ. Trẻ con rất nhạy cảm, cô muốn cho sáu bánh bao nhỏ biết rằng mặc dù có em nhưng không vì thế mà cô bớt yêu thương chúng mà trước sau vẫn luôn yêu thương chúng như vậy.
''Bốn cục bột nhỏ thật giỏi.''
Nhìn thấy các con đang ngồi chơi đồ chơi của mình cùng với anh chị, Lý Giai Kỳ không khỏi thấy tự hào trong lòng. Các con của cô tuy rằng sinh non nhưng may mắn là chúng phát triển
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-em-phai-ket-hon/2687501/chuong-187.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.