Cuối cùng sức lực cô cũng tự buông thả con dao trên tay. Tại sao cô lại không thể ra tay, là vì Dạ Minh Triết chăng ? Hay là những lời nói của anh đã vô tình thông não cho cô rồi
Nhược Khê im lìm, cô lại khóc thêm một lần nữa. Cô vẫn không chấp nhận người mà cô trân trọng nhất cũng đã đi theo người đã sinh ra cô. Tại sao Lâm Phong lại chấp nhận hi sinh như vậy
Mọi người đều chua xót nhìn Nhược Khê khóc ròng trong vòng tay của Dạ Minh Triết rồi lại nhìn thi thể lạnh tanh cùng nụ cười mỉm mãn nguyện trên gương mặt khôi ngô của một chàng trai với lòng quả cảm cùng trái tim nhân hậu. Viên đạn ấy đã làm khép lại một tương lai rực rỡ của một mảnh đời 29 tuổi
Chấn Kiệt tiến đến chỗ Nhạc Lâm Phong đã yên vị ngủ sâu mãi không tỉnh dậy. Cậu đặt tay lên vai anh rồi nói nhẹ nhàng
"Anh đã làm rất tốt, xin hãy yên nghỉ"
Chẳng còn điều gì nuối tiếc vì anh đã thực hiện nó. Chỉ trách sao anh không đủ can đảm để thổ lộ để rồi đến tận lúc cận kề cái chết mới chịu nói ra
Chiếc màn trắng được trùm lên che đi gương mặt Nhạc Lâm Phong. Trái tim ai cũng bị muối sát vào, ai cũng chua chát cho mảnh đời của Lâm Phong. Vậy là cuộc chiến đã kết thúc, dù phân biệt rõ ràng thắng và thua nhưng chắc chắn cả hai phe đều mất đi nhiều thứ, chẳng phe nào toàn vẹn
Sau cuộc chiến ròng rã Đỗ Giang Thế
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-em-la-duy-nhat/3644435/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.