Vậy là Nhược Khê được vào phòng cấp cứu để trị thương. Vì vết thương trên vai trái bị đâm, may vẫn chưa ảnh hưởng đến các chức năng cử động của vai và được chữa trị kịp thời. Dù vết thương băng bó sơ sài nhưng cũng có thể cầm máu tạm thời nên không bị gì nghiêm trọng hơn 
Thế nhưng Dạ Minh Triết lại không như cô. Ngoài những vết thương trên lưng từ giày cao gót của Lý Thuoeng Thư gây ra thì các bác sĩ còn phát hiện anh đã trúng một viên đạn ở vùng hông. Có thể là do giúp mọi người ẩn nấp nên anh đã bị chậm lại và bị trúng đạn. Nhưng mà tại sao anh lại giấu chứ ? Đã vậy vết thương này cũng không phải không đau vậy anh không kêu than một lời. Quả thật sức chịu đựng của Dạ Minh Triết không phải dạng vừa 
Anh nhanh chóng được đẩy vào phòng phẫu thuật để gắp viên đạn ra. Cùng lúc đó Nhược Khê cũng đã chữa trị xong và được đẩy vào phòng hồi sức. Hai cán nằm lướt qua nhau trên cùng một hành lang, Dạ Minh Triết sót lại chút ý thức ít ỏi he hé một mắt nhìn thấy Nhược Khê vừa lướt qua. Dạ Minh Triết không hiểu sao lại thở phào 
Trong miệng đầy mùi máu, hai mí dần nặng trĩu như muốn nhắm nghiền. Anh thậm chí có thể chết bất cứ lúc nào vì viên đạn chết tiệt đã vào sâu ấy vậy mà Dạ Minh Triết lại không thấy đáng sợ, liệu điều gì khiến cho anh còn cảm thấy sợ hơn cả cái chết không 
Kể từ ngày người mẹ ra 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-em-la-duy-nhat/3624360/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.