Bóng đêm ngoài cửa sổ tối như địa ngục,Mục Hàn ngồi trong phòng khách dưới ngọn đèn sáng rực trong ngôi biệtthự kia, ánh mắt sắc như muốn đâm người.
Dù là Mục Hàn tính tình trời sinh rấttốt thì giờ phút này cũng không nhịn được muốn đến tính sổ với người phụ nữ ngu xuẩn trước mắt.
Người phụ nữ này đã làm cho kế hoạch của bọn họ loạn hết lên, thật là con mẹ nó muốn nhúng con chuột này vào nồi nước!
Kết quả kẻ nào đó còn chẳng biết xấu hổ giả vờ vô tội: “Ngài Miyamoto, đối với chuyện Thiên Diệp tiểu thư mất tích tôi cũngcảm thấy rất có lỗi, nhưng không có bằng chứng ngài không thể vu oan cho tôi, ngày nào tôi cũng ở bên cạnh anh họ, anh ấy rõ ràng biết…”
“Đủ rồi!” Mục Hàn thô bạo ngắt lời cô ta, “Con mẹ nó đừng có mà giả vờ vô tội trước mặt tôi! Tuyết đưa cô vềphòng nghỉ sau đó căn bản không đi ra ngoài, vệ sĩ bên ngoài hành langtất cả đều bị động chân động tay, cô xem tất cả nhân viên kĩ thuật trênTây Đảo đều chết rồi hả?! Còn dám thông đồng với kẻ khác trợn mắt nóiláo, lá gan của cô cũng lớn quá nhỉ?!”
Vẻ mặt Nam Trân thoáng cái cứng đờ, có chết cũng không thừa nhận: “Anh ngậm máu phun người! Tôi và Thiên Diệp Tuyết không thù không oán,tại sao tôi phải hại cô ấy?! Vả lại khi tôi tới đây mỗi một hành tung,mỗi người tiếp xúc qua anh họ đều biết hết, anh vu oan tôi như vậy làmuốn nói người đứng sau lưng tôi là anh họ sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-em-khong-ngoan/2444063/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.