Nhưng ngay sau đó chuyên cơ vẫn vững vàng bay đến đảo, lúc này sự lo lắng trong cô mới được đặt xuống.
Dường như cô cảm nhận được sự bất thường của chiếc chuyên cơ đó, Tư Thuần vội quay sang bảo Rose cùng Ngọc Quân.
- Chị Hồng, Ngọc Quân hai người mau quay về làng bảo họ nhanh chóng di tản đến ngọn đồi phía góc núi kia mau đi. Chuyên cơ của bọn Lãnh Thanh bị sét đánh vào cánh sợ là sẽ đáp liền tại đây.
Hai người cùng gật đầu, nhanh lẹ chạy về phía làng. Mà người cũng ngồi hồi hộp nãy giờ ở đây cũng đứng lên đi về phía cô.
- Người của con đã đến... thật sao? - Trong ánh mắt Tư Bắc toàn những gợn sóng.
- Vâng. Bọn họ... đã an toàn đến đây rồi. - Cô khẽ mỉm cười, nụ cười ít ỏi trong những ngày qua làm cho Hàn Mặc Ngôn cũng vui vẻ hơn rất nhiều.
- Chúng ta cũng mau đi thôi. Họ sắp hạ cánh rồi. - Hàn Mặc Ngôn ôm cô vào lòng mà không để ý đến ánh mắt phía bên cạnh đang nhìn anh không mấy thiện cảm.
Chậc, cái thằng ranh này dám công khai ôm ấp con gái của mình trước mặt mình như vậy. Dù tỏ thái độ không vui nhưng vẫn cùng bọn họ đi về hướng núi.
...
- Aizzzz, chuyên cơ sắp không trụ được nữa rồi, mọi người ngồi chắc vào, bắt đầu hạ cánh nhé. Mẹ chắc đã dọn đường rồi. - Tiểu Bảo khẽ thở phào.
Mọi người tinh thần lúc này mới được thả lỏng, bọn họ nhìn nhau cười.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-dai-nhan-vi-em-ma-song/2778920/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.