Mà phía Alex thì đưa bọn Tư Thuần về thẳng đảo Lampedusa, trước khi đi Alex dường như quan sát thật kĩ từ trên xuống dưới Tư Thuần để chắc chắn rằng cô không bị thương mới ngả ngớn, giễu cợt.
- Thật là may mắn. Lại không bị sứt mẻ chỗ nào. Aizzzz...
- Cảm ơn. - Cô không so đo với anh chỉ nói tiếng cảm ơn vì anh đã đến cứu bọn họ sau đó quay đầu lên đảo.
Cô biết anh bây giờ hẳn là chỉ bị thù hận che mờ lí trí, nhưng trái tim anh vẫn rất thiện lương, cô đợi... đợi ngày anh ấy có thể nhận thức được tất cả trở lại làm anh trai cô như lúc trước.
Mà khi quay đầu đi được vài bước cơ thể cô nhiều ngày không được nghỉ ngơi cùng với chứng đau nửa đầu phát tác, đã sớm không trụ được liền ngã về phía sau. May mà có Hàn Mặc Ngôn phía sau đỡ, rồi bế cô lên đi tiếp.
- Ngôn, anh đang bị thương đấy, thả em xuống, để...
- Người đàn ông của em sẽ không yếu đuối đến mức chỉ bị xước nhẹ liền không thể bế em. - Anh cắt ngang lời cô nói.
Cô khẽ lườm anh nhưng sau đó vẫn để anh bế đi.
Mọi người thấy họ đi cũng lần lượt đi theo sau. Trước khi đi họ vẫn không quên cúi đầu chào với Alex. Bởi vì gia quy của Tuyết gia, bất kể lớn nhỏ khi gặp người có chức vụ lớn hơn đều phải cúi chào, trừ khi Ly gia hạ lệnh không cần phải giữ lễ nghi với người đó thì họ sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-dai-nhan-vi-em-ma-song/2778898/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.