Những ngày tiếp sau đó rất yên bình, dường như là chưa từng có chuyện gì xảy ra. Nhưng trong lòng mỗi người ai cũng biết sắp tới sẽ có một cuộc đại chiến lớn tranh giành thực quyền giữa các gia tộc.
Sáng sớm của ba ngày sau đó, Tư Thuần quyết định về nước.
Đứng trong phòng ngủ, ngắm nhìn mặt trời mọc mà lòng không khỏi nhớ về cục bông nhỏ nhà mình. Thằng bé... hẵng là rất giận cô nhỉ? Lòng thở dài. Bỗng phía sau có một vòng tay ấm áp ôm lấy cô.
- Sao không nghỉ ngơi? 9h sáng nay chúng ta phải bay rồi. - Hàn Mặc Ngôn tựa cằm lên đỉnh đầu cô hỏi với giọng trầm khàn, ngái ngủ.
- Không ngủ được. - Cô thở dài, khẽ cựa quậy. Aizzzz, người đàn ông này tại sao lại thích dính cô như thế.
- Ồ... nhớ Tiểu Bảo sao? - Anh như đi dép trong bụng cô hỏi.
- Ừm. Một chút. - Cô lại hướng ánh mắt xa xăm.
- Sẽ sớm thôi. Đợi giải quyết xong chúng ta lại đón bọn họ về đây. - Anh nghe được giọng điệu buồn bã của cô mà đau lòng không thôi, khẽ an ủi.
- Ừ... Được rồi, thả ra đi. Em muốn đi tắm rửa. - Cô vỗ cái tay đang ôm eo của mình.
- À.... - Anh à một hơi dài sau đó khuôn mặt trở nên lưu manh nói.
- Em vừa mới khỏe lại, để anh tắm cho em nhé.
- Không cần. - Cô đen mặt dứt khoát giật cánh tay của anh ra chạy về phía nhà tắm.
- Nhưng mà
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-dai-nhan-vi-em-ma-song/2778897/chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.