Anh cứu tôi sao? - Joker như giật mình ngạc nhiên nhìn Andrew. Sau đó lại giơ ngón tay trỏ lên lắc lắc.
- Anh đừng đùa nữa. Năm đó là do Vivian đã nương tay với tôi, rồi Daniel mới có thể cứu. Chứ anh nghĩ với năng lực của cô ấy, tôi có thể sống sao?
- Ha, một con nhóc 12 tuổi có thể sao? - Andrew tỏ vẻ khinh thường.
- Ồ, vậy hẵng là anh đã quên. Cô ấy, phát hiện anh luôn nhúng tay vào cuộc sống của cô ấy năm bao nhiêu tuổi. - Joker tốt bụng nhắc nhở cho cái tên vì hận thù mà trí óc kém minh mẫn kia.
Hắn ta liền ngậm miệng. Đúng vậy, 8 tuổi Tư Thuần đã biết là có sự hiện diện của anh ta thế thì 12 tuổi lại càng đáng sợ hơn nữa.
Nhưng đúng lúc này, có hai viên đạn ở một góc khuất nào đó bắn tới chân của Andrew làm hắn ta mất đà cũng rơi xuống đất. Nhưng khác với Brian được nhiều người đỡ thì anh ta xác định phải ăn đất. Đau đớn ngước mặt lên.
- Cô dám tính kế tôi sao? - Hắn rống lên tức giận, con nhóc này lại hết lần này đến lần khác tính kế hắn.
- Lý Nguy Đức, được đấy. - Hàn Mặc Ngôn khẽ lâu bán súng bước ra từ góc khuất khen ngợi.
- Cậu cũng không kém đâu, Hàn gia chủ. - Ông ta giắt súng vào bao rồi cũng bước ra.
- Tự xử lí chuyện của mình đi. - Tư Thuần phất phất tay với Lý Nguy Đức rồi bước về hướng Hàn Mặc Ngôn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-dai-nhan-vi-em-ma-song/2778826/chuong-102.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.