Mụ già ngã xuống, cố gượng dậy, lau đi vết máu tiếp tục nghĩ kế sách đối phó tiếp theo.
"Các ngươi hay lắm!"
Dứt lời, mụ dọng gậy sâu xuống mặt đất tập hợp ma khí, chuẩn bị một đòn đánh thập cửu nhất sinh. Nhân cơ hội mụ vẫn đang tập trung năng lượng, Huyền Dạ Mặc hét lớn:
"Hoắc Nghị. Mau phá cửa. Bạch Kỷ Vũ vẫn còn ở trong đó! Mụ ta cứ để cho em."
Tình hình căng thẳng, Hoắc Nghị gật đầu nhận lời ủy thác, chạy nhanh về phía ngôi nhà. Thử rồi lại thử cách mở phong ấn.
"Ấn chú này là cái quái gì? Lại có thể hút năng lượng truyền đến." Hoắc Nghị tự hỏi.
"Vô ích thôi, ấn chú phong ấn đó ngoài máu rồng làm chất dẫn ra thì không có cách nào có thể hóa giải. Ta khuyên các ngươi nên đầu hàng dưới chân ta đi."
Lời cảnh cáo của mụ vang vọng lên. Hắn bất giác mỉm cười đáp.
"Vậy sao?"
Giơ kiếm, rạch một đường lên ngón tay, Huyền Dạ Mặc búng vài giọt máu thẳng về hướng kết giới. Hoắc Nghị ngầm hiểu, theo đó vận pháp lực hòng phá vỡ kết giới. Ấn chú bao quanh kết giới bỗng chốc vỡ vụn, kết giới trong suốt tan như băng tan vào mùa xuân. Dòng hắc khí không còn trói buộc ồ ạt xông ra.
Hắn thu kiếm nhìn mụ như một con kiến hôi: "Có vẻ bà đã không còn chiến đấu được bao nhiêu đâu nhỉ? Còn chẳng còn chút pháp lực kêu gọi đồng bọn trợ giúp. Phong cách của đám ô hợp như bà không phải như thế? Đùa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-dai-nhan-van-tue/3617227/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.