1 tuần sau,
" Cậu đem cái vali này xuống xe dùm tôi" Trần Phong đứng khoanh tay chỉ những người mặc bộ vest đen những công việc cần làm
" Vâng, thưa boss" một trong những người ấy lên tiếng đáp lại anh
Hôm nay là ngày Nhã Thanh được xuất viện sau hơn một tuần nằm trong cái bệnh viện ngột ngạt và dầy mùi thuốc khử trùng này. Cô rất mong chờ đến ngày này vì tình cách Nhã Thanh rất hoạt bát, tất nhiên nằm hoài một chỗ khiến cô vô cùng khó chịu và chỉ muốn thoát ra khỏi cái chuồng này để được tự do bay nhảy. Đúng ra là cô đã được xuất viện hai ngày trước rồi nhưng do Trần Phong không yên tâm để cô xuất viện nên đề nghị bác sĩ cho cô ở lại thêm hai ngày nữa để theo dõi thêm.
" Em thấy tốt hơn chưa?" Trần Phong vừa ân cần hỏi thăm Nhã Thanh vừa dìu cô xuống giường
" Em thấy rất rất tốt là đằng khác, anh cứ bắt em nằm hoài ở đây mới khiến em mệt mỏi hơn đó, hai hôm trước bác sĩ nói xuất viện được mà anh cứ bắt em ở lại, thiệt là...haizzz"
" Tại anh lo cho sức khỏe của em thôi, à nhắc sức khỏe mới nhớ, báo cho em một tin vui"
" Tin gì thế?"
" Tin là...hun cái đi nói cho nghe" Trần Phong vừa nói vừa chỉ chỉ vào cái má của mình
" Hơ hơ.... đúng là lợi dụng, không thèm nghe" Nhã Thanh biết là anh muốn lợi dụng cô nên không thèm để ý mà quay sang chỗ khác
" Thôi..thôi, để anh nói, chuyện là anh đã nói
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-dai-nhan-toi-yeu-em/1747794/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.