Ách. . . . . . Sao đột nhiên bà lão giống như biến thành người khác? Mặc dù bà nói rất có lý, nhưng cô cứ cảm giác có cái gì đó không đúng, làảo giác của cô sao?
Thấy vẻ mặt sững sờ của Lương Chân Chân, Đằng lão phu nhân lập tức ýthức được dường như mình nói nhiều rồi, có điều bà lăng lộn trên thươngtrường nhiều năm như vậy, đối phó với một cô gái nhỏ vẫn không thành vấn đề, bà nhanh chóng đổi đề tài, cười đến hiền lành hòa ái, "Thấy bà giàđây lắm mồm đúng không, dù sao cũng không còn trẻ nữa! Ở phương diệnkhác vẫn có kinh nghiệm nhiều hơn các cô gái nhỏ chư cháu."
"Bà à, cám ơn bà đã an ủi cháu..., cháu hiểu." Lương Chân Chân miễncưỡng giật giật khóe miệng, mấy ngày này ngay cả cô cũng cảm thấy ác mađối với mình khác, cũng từ trong miệng một người khác nghe được chuyệnkhiến trong lòng cô ấm áp.
Từ từ, phòng bị và chán ghét đối với anh cũng dần dần biến mất, tronglòng cũng không tự chủ được dâng lên một loại tình cảm đặc biệt, làm cho cô sợ hãi và mê hoặc.
Cố tình cả một ngày hôm nay anh cũng không gọi điện thoại hoặc nhắn tinhỏi thăm cô, biết rõ cô ngã bệnh còn chưa khỏe, cho cô một quả táo ngọtsau đó lại không quan tâm, làm cho cô trong nháy mắt có loại cảm giácnhư rơi xuống hầm băng, giống như đang ngồi trên cáp treo, từ từ đi lênđến một độ cao, dừng lại một hồi như vậy, trong nháy mắt cấp tốc giảmxuống, từ trên trời rơi xuống đất.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-anh-chi-thuong-em/2225031/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.