Lương Chân Chân cảm thấy dáng vẻ của bà lão đối diện rất hiền hòa, đặcbiệt thân thiết, làm cho người từ nhỏ chưa từng gặp qua bà nội như côlập tức sinh ra cảm khái, không tự chủ muốn thân cận với bà ấy.
Mặc dù tóc bạc trắng, tinh thần vẫn phấn chấn như cũ, làm cho cô kỳ quái là, trong ánh mắt bà lão nhìn cô giống như mang theo ý quan sát, làmcho cô có chút mờ mịt.
"Bà à, nói thì nói như thế, nhưng cháu là tiểu bối, nếu không bà đi dạoxung quanh cũng được, coi như là hoạt động một chút." Cô phát ra đề nghị từ nội tâm.
Đằng lão phu nhân càng xem bộ dáng của cô càng vui mừng, giọng nói mềmmại ngọt ngào nghe rất êm tai, như gió xuân thấm vào lòng người, thì ra A Tư thích loại kiểu con gái dịu dàng vậy!
Nhìn cô nhiệt tình như vậy, bà liền nổi lên ý trêu chọc cô, "Cô gái nhỏ, cháu biết làm sao? Cho dù xới đất cũng cần một chút kỹ xảo, không thểxới lung tung."
O(╯□╰)o Lương Chân Chân đúng là không hiểu về những thứ hoa cỏ này lắm,cô nghĩ chỉ cần xới đất mấy cái cho rễ cây hít thở oxi là xong rồi? Còncần cái gì kỷ xảo chứ? Nhưng nhìn dáng vẻ nói chuyện của bà lão, chắc là người làm vườn.
"Ưmh. . . . . . Cháu thật sự không hiểu lắm." Cô xin lỗi nắm tóc, dángvẻ xấu hổ mà đáng yêu, làm cho người khác cảm giác rất chân thật, mộtchút cũng không cố ý giả vờ hiểu biết.
Trong lòng Đằng lão phu nhân rất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-anh-chi-thuong-em/2225029/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.