Lam Tử Tuyết chạy đi trong mưa, nước mắt và mưa hòa quyện làm một.
Tại sao? Tại sao ai cũng xem tôi là món đồ chơi của các người chứ?
Giữa màn mưa trắng xóa, ẩn hiện hình bóng một người con gái thấp thoáng như bông hoa anh đào nở trong mưa.
Bỗng nhiên có cái gì đó đứng trước mặt mình, Lam Tử Tuyết không kịp tránh, liền trực tiếp đâm vào người kia.
Hôm nay là cuối tuần, Tạ Nhạc vừa trở về từ studio của mình thì trời bỗng đổ mưa. Anh đứng đợi dưới mái hiên một cửa hàng bên đường đã lâu mà chẳng thấy trời có dấu hiệu ngớt mưa, không nghĩ nhiều ôm đầu nhắm mắt lao ra ngoài.
Không ngờ còn đụng trúng người kia.
Tạ Nhạc loay hoay đứng dậy, còn đang định mắng cho cái người không nhìn đường kia một trận (chứ anh có nhìn à =_= ) thì bắt gặp khuôn mặt kia.
Dưới màn mưa như trút nước, Tạ Nhạc vẫn nhìn ra một người con gái với đôi mắt đỏ hoe, mái tóc dài đen hơi rối, dưới chân xuất hiện vài vết trầy xước rướm máu.
Theo bản năng thích che chở người khác của một người đàn ông, Tạ Nhạc vươn tay ra trước mặt cô gái, ho khan vài tiếng :
“Ừm…Xin lỗi…Cô đứng…”
Tạ Nhạc vẫn còn chưa nói hết câu đã bị Lam Tử Tuyết đẩy qua một bên, ngã bệt xuống đất, còn cô đã chạy vụt đi.
Tựa như một cơn gió.
Tạ Nhạc một lần nữa loay hoay đứng dậy, miệng không ngừng rủa thầm :
“Cái thể loại phụ nữ gì vậy?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-xa-anh-chi-cung-chieu-em/2068356/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.