7/3/2022
Edit: Chary
__________________________________
Ô Hành Tuyết đương nhiên không thật sự ly khai.
Thứ nhất, mọi người đã đến cổng thành, nếu cứ bỏ đi thì quá đáng tiếc. Thứ hai, y quả thực không còn chỗ để đi.
Bọn họ đứng tại bến thuyền trì hoãn hồi lâu, hai vị đệ tử đeo kiếm liền sang đây.
Ô Hành Tuyết thấy trên kiếm tuệ ngân ti của họ đều treo một đóa phù dung chạm ngọc, yêu bài bên hông khắc chữ "Hoa", đoán chừng họ xuất thân từ Hoa gia môn đệ trong Xuân Phiên thành, có thể phụ trách trông coi địa phương trọng yếu như bến cảng và cổng thành, địa vị hẳn tương đối cao, là một tiên môn đại hộ.
"Chư vị muốn vào thành sao?" Hai đệ tử cùng hành lễ, nói: "Vùng phụ cận nhiều ngày qua phát sinh chút tai họa, tiến thành xuất thành tương đối khẩn trương, nếu chỗ nào mạo phạm, thỉnh chư vị bao dung."
Bọn họ nhìn qua phía Ninh Hoài Sam và Cụt tay, sắc mặt dè dặt: "Nhị vị tiểu ca này.... thân thể khó chịu à?"
Chẳng trách người ta hoài nghi, hai tên này vừa xuống tàu gặp tượng thần thì hết ngất lại nôn, phản ứng thật tình vô cùng tà đạo.
Nếu không phải có Ô Hành Tuyết, Tiêu Phục Huyên khỏe mạnh bình thường đồng hành, hai đệ tử đó đã trực tiếp rút kiếm.
Ninh Hoài Sam lười giải thích, thủ chỉ khẽ gập, đầu ngón tay lập tức trở nên sắc nhọn tựa dao.
Ô Hành Tuyết nhanh chóng ấn hắn trở về, nói: "Bọn họ say sóng."
"À......" Đệ tử đeo kiếm lần nữa thoáng liếc chiếc thuyền ô bồng bên kia, bán tín bán
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-tram-nam-chang-gap-thuong-tien/262431/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.