Lục Phong Thắng: "Muốn làm tình?"
Thời An thiệt sự không cãi được, bị nói thẳng ra liền thẹn quá bực mình, dùng đôi mắt to tròn lấp lánh của mình trừng Lục Phong Thắng, quát: "Anh! Ai cần anh quan tâm tới mấy chuyện này hả! Đừng tưởng anh đẹp trai thì em không ly hôn anh được!" Thời An nói xong lại nghĩ ngợi, mở miệng bổ sung, "Hơn nữa là anh nói chuyện ly hôn trước, không phải em!"
Lục Phong Thắng tự động bỏ qua chuyện vợ bé nhỏ nói muốn ly hôn, hắn cười cười nhéo mặt vợ bé nhỏ, "À ~ thì ra em thấy anh đẹp trai à ~"
Thời An bị hắn sờ thì muốn ngừng thở, lắp bắp nói: "Không phải, cái... Người đẹp trên đời nhiều như sao trên trời vậy! Anh không... không đặc biệt gì mấy!"
Lục Phong Thắng nhướng mày cười: "Ồ ~ không nhận ra em lại háo sắc như vậy đó."
Thời An: "..." Bực thiệt á, ngoài cái mã ra thì tất cả mọi thứ của Lục Phong Thắng đều khác xa với bá đạo tổng tài trong trí tưởng tượng của Thời An! Khác xa xa xa xa xa xa xa tít tắp! Đắng lòng!
Nghĩ tới trinh tiết của bản thân mình, Thời An quyết định nên cách Lục Phong Thắng xa một chút, suy cho cùng tên "trai thẳng" này vừa mới hôn mình đó, lỡ đâu lát nữa phát rồ lên làm gì mình thì mình biết chui vào đâu mà khóc chứ?
Thời An quỳ trên giường né xa cánh tay Lục Phong Thắng, lại lùi thêm hai bước rồi nở một nụ cười không hề giả trân: "Anh Lục, anh về trước đi, mọi chuyện đều có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-tong-cung-kieu-the/247821/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.