''Tham gia nữa không?'' Anh nhìn hai chân cậu đang run run mà hỏi. 
Có lẽ sức cậu đã đuối rồi nên hai chân không khỏi run run lên. Cậu lắc đầu liên tục rồi nói. 
- ''Không tham gia nữa, hai chân em chuột rút rồi run lên luôn. Giờ muốn em đi cũng bước không nổi.'' Khuôn mặt có chút tái vì mệt khiến cậu như người mắc bệnh vậy. 
- ''Đợi các cuộc thi khác xong chúng ta sẽ về, lên đi anh cõng.'' Anh nói với vẻ mặt ôn nhu rồi cúi người xuống ý bảo cậu trèo lên. Thuận theo cậu cũng ôm lấy cổ anh rồi trèo lên. Từ nghĩ, có người yêu thật tốt, thương mình, yêu mình, chiều mình. 
Cậu cười hì hì rồi hôn nhẹ vào bên má trái của anh và nói: 
- ''Anh là tốt nhất, yêu anh nhất trên đời chỉ sau bản thân em.'' 
- ''Nhiều lúc tôi bất lực thật đấy.'' Anh thở hắt một hơi rồi nói, dù sao với anh cậu cũng là quan trọng nhất nên cậu đặt bản thân mình lên hàng đầu anh cũng rất vui nhưng nói yêu anh nhất chỉ sau bản thân thì anh đúng là bất lực. 
Đúng là nghịch ngợm. 
Cõng cậu vào một bóng mát, đặt nhẹ cậu xuống gốc cây, nhanh tay lấy nước cho cậu uống, tay thì bóp nhẹ chân cho cậu. 
- ''Anh giống gà mẹ thật đấy.'' Câu nói làm anh khựng lại rồi ngước lên nhìn cậu, thở dài một hơi rồi tiện búng trán cậu một cái, còn không phải do anh Lo cậu quá mệt hay sao, lại còn dám nói anh gà mẹ. 
Nhưng cậu nói cũng không có sai, anh quan tâm từng li từng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-tong-cung-chieu-lay-tieu-to-tong/425123/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.