Trưa hôm sau, cậu thức dậy đầy mệt mỏi, vì hôm qua xảy ra quá nhiều chuyện khiến cả người cậu mệt mỏi nên ngủ một mạch tới trưa. Có lẽ là Quân Thiên Phong đi làm rồi, cậu bước ra khỏi phòng đi xuống dưới nhà.
Nhìn thấy cậu đi xuống từ quản gia tới những người hầu xung quanh đều nhìn về phía cậu đầy hoài nghi. Không cần nhìn cậu cũng có thể biết được họ đang nghĩ gì trong lòng.
- ''Có phải mọi người đều nghĩ rằng: Cậu nhóc kia làm cách nào để trèo lên giường cậu chủ và còn được mang về tận nhà?'' Cậu cười cười rồi như nói ra tiếng lòng của họ vậy. Ban đầu tất cả đều đồng loạt gật đầu nhưng hình như ý thức được có gì đó rất sai. Quả thật, nghĩ xấu lại để đối phương biết được và nói ra, bản thân thì lại gật đầu như cùng ý kiến, nếu để cậu chủ của bọn họ biết được chắc chắn sẽ bị xa thải, đây là người cậu chủ mang về họ chỉ là tôi tớ sao dám dị nghị cho được.
Không khí trở nên trầm trọng, cậu tự hỏi mình nói gì sai. Thấy ai cũng nhìn trộm bản thân cậu chỉ nói đôi ba lời để di dời sự chú ý và làm không khí trở nên hài hoà hơn thôi, ai dè càng ngày càng căng thẳng. Định mở miệng nói thì quản gia Lên tiếng trước.
- ''Khụ... khụ, xin lỗi Vũ Mặc thiếu gia, là chúng tôi không ý thức được hành vi của mình mong cậu không để bụng.'' Quản gia trịnh trọng cúi người và nói.
- ''Thật ra bản thân tôi không bất ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-tong-cung-chieu-lay-tieu-to-tong/273748/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.