Đàm Tây Trạch không nói gì nữa, bình thản liếc nhìn cô một cái, cúi đầu dùng một tay lướt màn hình, mở Wechat ra: "Mã QR."
Nghe được ba chữ mã QR, Tống Mịch lập tức giật mình.
Thảo nào vừa rồi anh lại hỏi như vậy.
Cô quên Wechat có thể trực tiếp quét mã QR để trả tiền, cô còn hỏi có muốn quét anh hay không, không phải là ám chỉ muốn thêm Wechat của anh hay sao?
Thật... Thật đáng sợ mà.
Giả vờ như chưa có chuyện gì xảy ra là được rồi, Tống Mịch nghĩ như vậy bfinh tĩnh tìm mở trang mã thanh toán Wechat, đưa qua hướng của người đàn ông.
Còn cách một đoạn nữa, Đàm Tây Trạch lên tiếng: "Ngay tại đó."
Cô dừng lại đúng lúc.
Đàm Tây Trạch cầm diện thoại bắt đầu quét qua từ khoảng cách xa.
Bởi vì hai chiếc điện thoại cách nhau thật sự xa, quét mấy lần liên tiếp vẫn không thành công, tay Tống Mịch cũng tê luôn rồi, cô dứt khoát nói: "Hay là tôi tới gần thêm một chút?"
Anh không nói chuyện, còn hơi nhíu mày.
Hiểu rồi.
Đây là từ chối.
Tống Mịch không dám tự tiện tới gần, vẫn giơ điện thoại lên ở chỗ cũ, cuối cùng ở lần thử thứ mười kim chủ daddy, quét mã thành công.
Rất nhanh, cô đã nghe được một tiếng tinh báo nhận tiền vang lên.
Tống Mịch vội vàng thu điện thoại lại.
Chăm chú nhìn vào.
*****T đã chuyển 5000 tệ cho bạn.
Tốt quá!!!
Tối nay lại kiếm được tiền lương một tháng, đúng là quá vui rồi.
Tống Mịch không giấu được sự vui vẻ, đôi mắt nai sáng lên lấp lánh, cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-tong-bao-toi-ngoi-khoc-tren-bentley/247323/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.