Tống Mịch nhìn chằm chằm bàn tay đang ôm cánh tay Thịnh Khai Hứa của cô gái. Anh ta không rút tay lại, giống như đang ngầm thừa nhận chuyện này là sự thật.
Anh ta ngoại tình rồi.
Vào đúng ngày hai người kỉ niệm một năm yêu nhau.
"Anh Thịnh." Tống Mịch đưa cái túi trong tay đến vị trí cằm anh ta, mỉm cười: "Hàng của anh giao đến rồi."
Thịnh Khai Hứa ngập ngừng giơ tay lên muốn nhận lấy. Đúng lúc tay anh ta sắp chạm vào túi, Tống Mịch đột nhiên thu tay lại, đập túi đựng bao cao su vào mặt Thịnh Khai Hứa.
"Đồ khốn nạn đáng chết!"
Cái túi rơi xuống đất, Thịnh Khai Hứa bị đồ đập vào mặt, đứng ngây ra. Cô gái ở bên cạnh lại hét lên một tiếng:
"Cô làm gì thế? Cô bị điên à?"
Tống Mịch mặc kệ, cầm cái tai thỏ bị gãy trong tay ném vào Thịnh Khai Hứa.
Lần này không trúng, anh ta nghiêng người tránh được.
Không muốn nhìn đôi nam nữ này thêm một giây nào, Tống Mịch tháo mũ bảo hiểm trên đầu xuống, ném thẳng xuống chân Thịnh Khai Hứa.
Sau tiếng "rầm", cô quay người bỏ đi.
Sau khi ra khỏi tòa nhà, Tống Mịch đội gió lạnh, đi bộ trên con đường tối om của khu nhà ở. Cả người cô run rẩy, không biết là do rét hay do giận dữ.
Nghĩ đến cảnh Thịnh Khai Hứa đứng cạnh kẻ thứ ba kia, cô giận đến ngứa răng.
Tiểu thuyết cũng không dám viết như thế.
Là một biên tập viên hành nghề nhiều năm, cô đã thẩm duyệt vô số tiểu thuyết, có loại tình tiết nào mà chưa từng đọc qua,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-tong-bao-toi-ngoi-khoc-tren-bentley/247309/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.