1.
Tôi theo đuổi Giang Bạch ba năm mới tóm được anh. Ai cũng nói là vì tôi quấn lấy anh quá phiền nên anh mới đồng ý ở bên tôi.
Tôi cảm thấy chắc chắn anh đã phát hiện ra điểm sáng của tôi!
Tôi thông minh, hiểu chuyện dễ thương xinh xắn như vầy.
Vì vậy tôi hỏi Giang Bạch tại sao thích tôi.
Anh bị tôi hỏi đến mức mặt hiện vẻ không tiện trả lời, gác bút xuống suy nghĩ nửa ngày trời mới nói: “Cảm động trước ý chí kiên cường cho dù nghèo khó của em.”
Lúc đó tôi đơ người, người khác nói ra thì có thể nói dối. Nhưng nhìn vẻ mặt Giang Bạch thì biết ngay là thật. Anh chưa bao giờ nói dối tôi.
Thế này thì khó rồi.
Hóa ra trong mắt Giang Bạch tôi luôn là một cô nhóc nghèo túng ngoan cường vui vẻ. Đều tại tôi, ba năm qua tôi giả nghèo, làm khó mình quá thể.
Tôi nhìn wechat, ông ba già chuyển tới 100.000 tiền sinh hoạt phí.
Đánh địa chủ: “Con gái, mẹ con nói từ hôm nay gỡ bỏ lệnh cấm cho con, cho con tiền tiêu vặt lại!”
Nếu như trước kia, chắc chắn tôi sẽ nhận số tiền này dẫn mọi người đi biển chơi ba ngày ba đêm.
Nhưng bây giờ, tôi không dám.
Tôi âm thầm bấm hoàn tiền lại, nhanh chóng xóa lịch sử chuyển tiền wechat.
Giang Bạch thấy tôi im lặng, thở dài nói nhẹ nhàng: “Làm xong hai trang đề này thì dẫn em đi ăn ‘huyết chưng*.” (Chú thích cuối chương nhé.)
Sau năm 3, cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-toi-la-nguoi-giau-that/2944489/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.