Khi Vân Liệt về nhà cùng Lăng Thượng, Y phụ, Y mẫu đang tìm kiếm xung quanh, mắt thấy hai người mới kinh ngạc thốt lên.
"Hai đứa chạy đi đâu vậy?"
"Làm sao thế ạ?" Vân Liệt và Lăng Thượng nhìn nhau một hồi, gắng sức nắm chặt lấy tay đối phương.
"Dậy không thấy bóng dáng hai đứa đâu, Lăng Viên đã ra ngoài tìm rồi đấy." Y mẫu kéo Vân Liệt ngồi xuống ghế.
"Anh ấy không quen thuộc nơi đây, biết đi đâu mà tìm." Vân Liệt bật cười.
"Bố mẹ cũng bảo nó vậy, bất quá xem chừng nó rất lo lắng, về phần tại sao thì,đáng lẽ trong lòng con nên rõ ràng chứ." Y mẫu quan sát hai người. "Mới sáng sớm hai đứa đã kéo nhau đi đâu?"
"Ngắm mặt trời mọc ạ." Vân Liệt cười, trả lời.
"Thời tiết thế này thì ngắm mặt trời mọc cái nỗi gì." Y mẫu cười, đánh yêu nàng, nhưng bà cũng không quá bận tâm.
"Cha, mẹ, con có điều muốn nói với hai người." Vân Liệt hướng về phía cha mình, ý gọi ông lại gần.
Còn Lăng Thượng bước tới đứng dựa cạnh cửa, chỗ ấy vừa có thể lắng nghe đối thoại trong nhà, vừa có thể quan tâm đến tình huống bên ngoài.
Bọn họ đã bàn xong xuôi.
Vân Liệt cùng Y phụ, Y mẫu.
Còn bản thân phải thẳng thắn cùng anh trai.
"Mẹ biết con chuẩn bị nói gì." Y mẫu thở dài. "Ôi, con gái lớn thật rồi, không cần mẹ nữa!"
Vân Liệt trầm mặc một chút.
Ngược lạiY mẫu vô cùng cao hứng, nói. "Bất quá bố mẹ cũng rất vui mừng, bởi vì Lăng Viên thật sự là một chàng trai tốt."
"Mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-sa/1493703/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.