*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc. 
*sao mình cảm giác từng edit một chương có tựa y hệt thế này rồi nhỉ  ( "◔ ‸◔") Feeling déjà vu  
... 
Lâm Phổ đưa Lăng Thượng về nhà. Một chiếc xe chở hàng đã dừng ở dưới lầu. 
"Không vào ngồi một lát sao?" Lăng Thượng nhảy xuống xe, hỏi. 
"Thôi khỏi." Lâm Phổ đứng đối diện, anh dang tay như muốn ôm vai cô, hoặc chỉ đơn giản mong có thể vuốt nhẹ mái tóc dài kia. 
Nhưng sự tĩnh lặng ẩn sâu trong đáy mắt Lăng Thượng khiến cho anh chẳng thể làm gì được.  
Cuối cùng anh đành thở dài, xoay gót ra đi. 
Lên tầng, mở cửa, đèn điện trong nhà sáng choang. 
Lăng Viên đang đứng ngẩn người giữa phòng khách. Kể cả lúc có tiếng mở cửa, anh cũng không hay biết, mãi tới tận khi được Lăng Thượng gọi to thì mới hoàn hồn. 
"Làm sao bây giờ đây, Lăng Thượng!" Lăng Viên kìm nén mà thở dài, vẻ mặt anh tràn đầy lo âu. 
"Xảy ra chuyện gì vậy anh?" Trái tim Lăng Thượng khẽ rung động. "Chả lẽ Vân Liệt..." 
"Không, hai em ấy vẫn ổn!" Lăng Viên vội vàng lắc đầu, anh vung vẩy tờ giấy trên tay. "Là cái này xảy ra vấn đề rồi." 
Lăng Thượng trầm mặc.  
Đương nhiên cô biết thứ Lăng Viên đang cầm là gì. 
Vốn chưa từng tương tư, naybỗng thấy tương tư, chợt lo sợ tương tư.    
"Làm sao bây giờ? Hình như anh hù em ấy sợ rồi!" Lăng Viên nhíu mày, nụ cười thường trực nay biến đâu mất tiêu. Anh là 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-sa/1493677/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.