"Vốn chưa từng tương tư, nay bỗng thấy tương tư, chợt lo sợ tương tư."   
Vân Liệt đọc dòng chữ trên tờ giấy xong đờ người ra. 
Nàng không ngờ tới chuyện này. 
Là nét chữ Lăng Thượng. 
Lăng Thượng ngồi ngay bên cạnh mình, cô đã viết câu ấy... 
Có ý gì chứ....  
Lăng Thượng cũng sững sờ.  
Vân Liệt từ từ xoay đầu nhìn cô, bởi vì động tác quá chậm làm cho biểu cảm kinh ngạc ngày càng lộ rõ. 
"Đây không phải là do tôi viết." Lăng Thượng vừa tiếp nhận ánh mắt của nàng bèn theo phản xạ, vội vã giải thích. Lời vừa dứt, cô bỗng dưng ảo não, vì sao nghe cứ như đang giấu đầu hở đuôi. 
"Đây là nét chữ của cậu." Vân Liệt khẽ run rẩy, trong chớp mắt bầu không khí xung quanh tựa hồ cũng biến hóa dần. 
"Đấy không phải là nét chữ của tôi." Lăng Thượng bình tĩnh lại. "Chữ là do tôi bắt chước anh trai, đây là nét chữ của anh ấy, là anh ấy viết." 
Vân Liệt vẫn hoảng sợ, nàng cẩn thận phân biệt, nhưng càng quan sát, lại càng thấy chẳng khác nét chữ của Lăng Thượng trong nhận thức của nàng chút nào. 
"Xem ra anh tôi đang thích ai đó." Lăng Thượng rút tờ giấy ra khỏi tay Vân Liệt. 
"Lăng đại ca có đối tượng ư?" Vân Liệt ngơ ngác, trong đầu không ngừng thoáng xuất hiện ánh mắt Lăng Viên khi nhìn mình, cùng sự nhiệt tình khó có thể che giấu. 
Song nàng đã không nghĩ đến hậu quả.  
"Nếu là tôi, tôi sẽ không viết cái này." Lăng Thượng nhẹ nhàng vuốt ve mặt chữ, từ cảm giác tương tư kia có thể thấy phảng 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-sa/1493676/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.