Ngạn Vũ bị đánh thức bởi cuộc gọi vào sáng sớm, sớm đến mức trời chỉ mới vừa sáng hờ hờ được một tí, chính xác là vào 5 giờ 30 phút sáng. Cô nhìn vào màn hình điện thoại, trên đó hiển thị một dãy số điện thoại bàn, mã vùng có hơi quen nhưng tạm thời cô không thể nhớ được là ở đâu gọi đến. Cố Thành bên cạnh cũng bị đánh thức bởi tiếng chuông reo của điện thoại, anh uể oải xoay người ôm ngang bụng Ngạn Vũ, giọng anh òm òm nói với cô:
– Vũ… tắt điện thoại luôn đi em… người gì đâu bất lịch sự… mới giờ này đã gọi…
Cố Thành càu nhàu không vui. Mà Ngạn Vũ cũng cảm thấy không vui khi mới sáng sớm đã bị đánh thức khỏi giấc ngủ đang ngon giấc. Thế nhưng cô vẫn quyết định nghe máy, bởi cô thường hay nghĩ, chắc phải có chuyện gì đó quan trọng lắm thì người khác mới gọi cho cô vào những lúc giờ giấc tế nhị như thế này.
Ấn nghe máy, cô nhạt giọng alo nói xin chào.
Một giây, hai giây, ba giây trôi qua, người ở bên kia điện thoại vẫn không lên tiếng. Ngạn Vũ thoáng chốc cảm thấy bực mình, giọng cô nặng nề hơn, nghe như có vẻ đang rất không vui. Thế nhưng mặc cho cô có alo bao nhiêu lần thì bên kia vẫn không có ai trả lời, lát sau nữa lại trực tiếp tắt máy ngang…
Ngạn Vũ nhìn cái điện thoại đang ở trạng thái bình thường trước mặt, cô nhíu mày, cảm giác khó chịu thật sự. Cô thầm mắng trong lòng, chẳng hiểu ai lại vô duyên như vậy nữa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-nuoi-la-chong/906731/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.