Mơ mơ màng màng, giống như nghe được một tiếng thở dài nhẹ nhàng, cảm giác nơi cổ ấm áo, trên mặt lại có một cái gì đó nhẹ nhàng lướt qua, hơi thở quen thuộc làm ta không khỏi thỏa mãn thở dài một tiếng, rồi mới xoay người ôm lấy cái nơi ấm áp kia sau lại trầm trầm ngủ tiếp.
Khi tỉnh lại, bên người không có ai, ta khởi động thân mình, đập vào mắt là toàn một màu ngân bạch.
Chiếc giường với một kích thước lớn màu ngân bạch, dụng cụ màu ngân bạch, bức màn màu ngân bạch. . . . . . Nếu không phải ngoài cửa sổ dương quang mãnh liệt cùng màu xanh biếc tiên diễm thì hết thảy những thứ trước mắt khiến ta tưởng như mình không còn ở nhân gian nữa, mà là đang ở đế quốc băng tuyết.
Chủ nhân ở đây cũng thật biết thưởng thức, đúng là làm cho ta phải cúi đầu bội phục, thích màu ngân bạch đến tình trạng này thì thực muốn xem rốt cuộc người này là như thế nào.
Không, có lẽ xưng biến thái là thích hợp nhất.
Ta xốc chăn lên, xuống giường, duỗi thân người, lại cảm giác có điểm không thích hợp.
Sao nửa người lại cảm thấy lạnh lẽo vậy?
Cúi đầu nhìn lại.
“. . . . . .”
Ta luống cuống tay chân đi đến trước gương to ──
Thân ảnh trong gương mặc dù khuôn mặt tinh xảo, nhưng hầu kết nhô ra, bộ ngực bằng phẳng cùng dáng người cao gầy, đây đích thực là nam nhân hàng thật giá thật. Nhưng lúc này, trên người lại đang mặc một bộ váy ngủ nữ làm bằng cẩm sa mỏng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-nguoi-nam-nhan-ta-deu-yeu/78985/chuong-8.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.