“Ta đang vội, không rảnh! Kêu bọn họ đợi đi.”
Địch Tu Tư ghé sát trên người ta, không ngừng hít thở, nghiến răng nghiến lợi gầm nhẹ.
“Thiếu gia, lão gia cùng phu nhân nói nếu người không lập tức đi gặp bọn họ, bọn họ lsẽ tự mình đến ‘thỉnh’ người đi gặp.”
“Hỗn đản!”
Địch Tu Tư phun ra hai chữ từ hàm răng đang nghiến chặt, bởi vì cố nén dục vọng khiến hắn không ngừng đổ mồ hôi, mà sắc mặt từ xanh biến thành đen, dần dần vặn vẹo.
Nhìn hắn bộ dạng chật vật, ta không khỏi ôm lấy cái gối, không để ý đến đau đớn mặt sau, cúi đầu nở nụ cười.
“Không cho phép!”
Hắn có điểm thẹn quá hóa giận nhắm ngay miệng ta mà cắn một cái.
“Tê. . . . . .”
Bị hắn cắn, ta đau nơi miệng, đang muốn mở miệng mắng to, hắn lại đột nhiên hít một hơi thật sâu, rồi mới đối ta thấp giọng hét lớn: “Đừng nhúc nhích!”
Cảm giác trong cơ thể có gì đó càng lúc càng lớn, ta nhướng nhướng mi, mặc dù có điểm khó chịu, nhưng vẫn có thể chịu được, cho nên càng thêm ác ý co rút hậu huyệt.
Dám để cho ta đau, ta cũng sẽ không cho ngươi sống tốt!
“Tê. . . . . . Ngươi. . . . . .”
Hắn có chút dở khóc dở cười nhìn ta, trên trán mồ hôi càng ngày càng nhiều, trên mặt hưởng thụ cùng nhẫn nại, hay tay giữ chặt thắt lưng ta, cả thân thể đè lên người ta, thật mạnh hít thở không ngừng.
Ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-nguoi-nam-nhan-ta-deu-yeu/2292146/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.