Tình yêu đến khẽ như một cơn gió sớm mai với những tia nắng ngọt ngào và ấm áp giữa mùa đông giá rét... nhiều lúc đã tự hỏi tình yêu là gì mà lại kỳ diệu đến thế, nó nồng nàn tới mức nào, ngọt ngào tới mức nào mà khiến con người ta phải muôn đời tương tư, khát khao và chờ đợi mặc cho đã có những lúc đau khổ tận thấu tâm cam...căn phòng hôm nay đã chẳng còn thấy lạnh lẽo như căn phòng hôm qua, vì ở trên chiếc giường ấy, anh và cô đang nằm quấn quýt trong chiếc chăn trắng tinh, khuôn mặt hai người vẫn thoả mãn không muốn rời.. 2 năm trôi qua, có lẽ đây chính là giây phút bình yên nhất với cả hai, anh đã từng nói, anh không ngại việc chinh phục cả thế giới trong một bàn tay miễn là tay còn lại được nắm chặt tay cô...
Tiếng đồng hồ báo thức “ reng.. reng “ liên hồi.. cô giật mình mở mắt ra liếc nhìn chiếc đồng hồ đã điểm 8 giờ sáng... đưa mắt sang nhìn người đàn ông bên cạnh mình vẫn đang say giấc ngủ ngon, tự nhiên trong lòng cảm giác bối rối lạ thường.. đã bao lâu rồi, cô mới được nhìn thật gần khuôn mặt anh thật kỹ đến vậy, cô đưa những ngón tay thon dài sờ nhẹ lên chiếc mũi cao của anh rồi mỉm cười..
- Dũng đẹp trai...
Anh mỉm cười mở mắt ra nhìn cô, cô giật mình đưa tay lại phía sau..
- anh.. anh tỉnh rồi à?
- Phương à.. anh hình như nghe em nói gì ấy nhỉ?
Cô đưa mắt lườm anh đầy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-ngay-yeu/3271316/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.