Anh và cô đã ôm nhau, hôn nhau trên ngọn đồi tình yêu ấy, anh đã nói với cô rằng, cho dù trước mắt có là bình yên hay bão tố, nhất định phải nắm tay anh..anh không sợ trời, anh không sợ đất, bản tính anh ngang tàng, anh bất chấp tất cả để đạt được mục tiêu đặt ra, anh không ngại đối đầu với mọi thứ, anh luôn cho rằng không có một giới hạn nào đối với anh, nhưng từ nay trở đi, cô chính là giới hạn duy nhất...
Ngày trở về, trong cô vẫn có một chút luyến tiếc nhẹ, cô yêu Hàn Quốc như yêu Việt Nam mình vậy.. anh bắt đầu trở về với guồng quay bộn bề của công việc..
Việt Nam 12 giờ đêm, anh vẫn còn ngồi trên bàn làm việc, những bản thảo, dự án chồng chất đang chờ anh xét duyệt.. cô hiểu được tính chất công việc của anh, nằm trên chiếc giường không có anh khiến cô khó đi vào giấc ngủ.. cô nhẹ nhàng đi chân trần xuống giường, từng bước một tiến sang phòng kế bên, cánh cửa mở hé ra, Dũng của cô vẫn đang bận bịu với công việc, anh ngồi đánh máy không ngừng nghỉ, cô thở dài nhìn anh, trong lòng thấy thương anh biết mấy..
Điện thoại anh đổ chuông liên hồi, cô định bụng trở lại phòng ngủ nhưng bản tính tò mò muốn kiểm soát lại khiến đôi chân cô không xê dịch..người gọi cho anh không ai khác chính là Kiều Thanh, người anh đã từng yêu..
- cuối cùng em cũng gọi được cho anh rồi.
- ừ..
- anh có khỏe không?
- Thanh này..
Nghe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-ngay-yeu/3271303/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.