Kiều Thanh vui mừng khi thấy ánh mắt Tuấn hướng về phía mình, cô gọi lớn..
- Giám đốc Tuấn.. tốt quá, tôi gặp được anh rồi..
Đối tác của anh:
- anh quen cô gái đó à?
Tuấn lắc đầu..
- không.. chúng ta vào việc chính đi.
Nói xong anh bước đi với đối tác đi thẳng vào thang máy chuyên dụng.
Bảo vệ:
- mời cô đi khỏi cho, giám đốc chúng tôi còn không thèm để ý tới cô kìa..
Kiều Thanh tức giận.
- tôi thật sự có chuyện muốn nói với anh ta.
- Việt Nam này cũng bao nhiêu cô gái muốn nói với anh ấy như cô vậy đấy..
- không được, tôi sẽ ngồi đây chờ anh ta.
- cô điên hay sao hả? Đây là công ty, là chỗ người ta làm ăn..
Bảo vệ khác:
- chắc cô ta từ trại nào ra đấy, anh nhìn xem dáng người cô ta thật tiều tụy.. nói nhiều làm gì, thẳng tay lôi cô ta đi..
Hai người đàn ông tiến tới kéo tay cô đi khỏi..
- này.. các người mau buông tôi ra, các người biết tôi là ai không hả?
Mọi người đi ngang qua, ai nấy đều nhìn cô đầy kỳ thị.. cô ngồi xuống ven đường, lấy tay che mặt.
- thiệt tình, xấu hổ muốn chết..
- các người nhìn gì mà nhìn, bộ chưa thấy người đẹp hay sao hả?
- cô ta điên rồi..
Cô tức giận quăng mạnh chiếc túi xách vào gốc cây..
- các người chờ đấy, rồi tôi sẽ tính sổ từng người một..
Ngước nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-ngay-yeu/3271302/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.