Ra khỏi công ty của Tiêu Đạc, Kiều Nhụy Kỳ mới có thể hít thở thoải mái hơn.
Sau chuyện hôm nay, ngày mai công ty sẽ đầy ắp lời đồn về cô và Tiêu Đạc.
May mà cô không làm việc ở công ty này.
Cô liếc sang Tiêu Đạc đang ngồi bên cạnh, thấy anh kéo dài dây an toàn phía sau, cũng quay đầu nhìn cô: “Sao vậy?”
“Không có gì.” Kiều Nhụy Kỳ thản nhiên cài dây an toàn rồi hỏi anh: “Nhà hàng cách đây xa không?”
“Không xa lắm, nhưng vào giờ này có thể hơi kẹt xe.” Tiêu Đạc lấy ra một hộp nhỏ để sẵn trong xe, bên trong là một ít đồ ăn vặt. “Nếu thấy đói, em có thể ăn tạm chút gì đó.”
Kiều Nhụy Kỳ cầm một miếng sô-cô-la, nhẹ nhướng mày: “Toàn là đồ ngọt, anh thật sự thích đồ ngọt nhỉ.”
Tiêu Đạc cười nhẹ: “Nhờ miếng sô-cô-la năm đó em đưa, ngọt thật sự.”
Kiều Nhụy Kỳ đưa miếng sô-cô-la đã bóc vào miệng, không nhịn được bật cười: “Chứ sao, nhà còn có loại sô-cô-la đắt tiền hơn, nhưng em cố tình chọn loại ngọt nhất cho anh đấy.”
“…Cảm ơn.”
Xe chạy được một đoạn thì gặp phải tắc đường, may mà không quá nghiêm trọng, cũng không căng thẳng như lần Kiều Nhụy Kỳ đi lễ hội âm nhạc.
Tiêu Đạc đã đặt chỗ ở một nhà hàng cao cấp, nơi treo biển hiệu là cửa tiệm lâu đời trăm năm. Kiều Nhụy Kỳ cùng Tiêu Đạc đi về phía phòng riêng, chưa tới cửa thì một giọng nói đã gọi tên họ.
“Tổng giám đốc Tiêu, cô Kiều?” Người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ba-ngay-xuan/3738226/chuong-48.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.